Chỉ mình chồng tương lai...
Hiro Nakamura (中村ヒロ) Yuga (ゆが一)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50

Chương 26: Rạp chiếu phim

15 Bình luận - Độ dài: 671 từ - Cập nhật:

Nole: .mikayy ;3.

-------------------------------------------------------------------------------------------

Chúng tôi cùng nhau ra phía tòa có rạp chiếu phim, rồi bước vào thang máy. Vì đã đặt vé trước nên tôi chỉ cần tới máy tự động để lấy vé.

"Mà này, lâu lắm rồi tôi chưa đến rạp chiếu phim. Chắc là từ hồi tiểu học."

"Tôi cũng vậy... Hình như là từ hồi Sơ Trung."

Sau khi lấy hai vé ở máy tự động, tôi quay lại chỗ Yuki đang đứng đợi.

"Giờ tôi mới hỏi, xem phim gì thế?"

Vì Yuki để tôi tự chọn phim, nên tôi đã không hỏi ý kiến cô ấy trước.

"Phim Mỹ. Đầu phim hài hước, cuối phim cảm động."

"Vậy à."

Yuki nhìn chằm chằm vào tiêu đề phim in trên vé.

Đây là bộ phim tôi đã xem một lần.

Nội dung phim kể về một cặp vợ chồng nuôi một chú chó nghịch ngợm, cuộc sống của họ xoay quanh chú chó, và cuối cùng là cảnh họ tiễn biệt chú chó.

Một bộ phim hài nhưng đầy cảm động. Hình như là được chuyển thể từ một tiểu thuyết nổi tiếng của Mỹ.

"Vẫn chưa nín được."

"Tôi cũng khóc sưng cả mắt."

Những người xem suất chiếu trước bước ra, nhiều người mắt đỏ hoe, tay cầm khăn giấy.

"Có vẻ phim hay lắm nhỉ. Nhiều người khóc thế kia mà."

"Hình như vậy."

Yuki nhìn họ rồi khịt mũi cười.

"Nhưng mà tôi không hiểu sao người ta lại có thể khóc ở rạp chiếu phim. Xung quanh toàn người lạ làm sao mà khóc được chứ."

Hả? Vậy sao? Anh nhớ là khi đi xem phim, em cũng khóc nức nở cơ mà.

"Khán giả có vé xem phim suất chiếu 14 giờ tại phòng chiếu số 3, mời vào trong."

"Vào thôi."

"Ừ. Nếu tôi ngủ gật giữa chừng thì đừng đánh thức tôi nhé."

Yuki vừa nói vừa ngáp ngắn ngáp dài.

***

"Hức... hức..."

Sau khi phim kết thúc. Yuki giờ khóc như mưa.

Cô ấy không hay khóc khi xem phim về cái chết của con người. Tuy cảm động nhưng không đến mức phải khóc. Nhưng Yuki lại không chịu được những bộ phim liên quan tới thú cưng.

Bộ phim này có cảnh chú chó bị bệnh, nằm trên giường và được chủ nhân ở bên cạnh chăm sóc tới những giây phút cuối đời.

"Cậu có cần khăn giấy không?"

"Không cần! Tôi không có khóc!"

Tuy nói vậy nhưng tay áo cô đã ướt đẫm nước mắt.

"Tôi... tôi đi vệ sinh một lát."

Tôi nghĩ nên để Yuki ở một mình một lát.

Tôi cũng vào nhà vệ sinh nam, chỉnh lại tóc tai rồi lấy điện thoại ra nghịch, sau đó mới quay lại chỗ Yuki.

"Marley..."

Em vẫn còn khóc sao!

Yuki ngồi trên ghế sofa cho khách bên ngoài rạp, lẩm bẩm tên chú chó trong phim, vẻ mặt đầy buồn bã.

Thấy cô ấy như vậy, mấy tên định đến làm quen cũng phải lùi bước. Nỗi buồn tỏa ra tới mức không ai dám đến gần.

Chết rồi. Không ngờ lại thành ra như vậy. Mình chọn nhầm phim mất rồi.

Yuki của tương lai từng khen bộ phim này rất hay, rất cảm động, nhưng có lẽ nó hơi quá sức với Yuki ở hiện tại.

Kế hoạch ban đầu là sau khi xem phim, chúng tôi sẽ đến quán cà phê, vừa uống nước vừa trò chuyện về bộ phim.

Nhưng xem ra kế hoạch này không khả thi rồi. Yuki đâu chỉ buồn, mà là đang tuyệt vọng.

Chắc phải mất hai, ba tiếng nữa mới nguôi ngoai được.

Không còn cách nào khác rồi, đành phải dùng đến "vũ khí bí mật" vậy.

"Này, tôi muốn ghé qua một chỗ, cậu có phiền không?"

"Hức… Đi… đâu...?"

Yuki ngước lên với đôi mắt ngấn lệ.

Vết thương lòng do thú cưng gây ra, thì phải dùng thú cưng để chữa lành.

Bình luận (15)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

15 Bình luận

cứ bão chap thế này tuỵt quá trans ơiiiii
Xem thêm
Marley à, nghe quen quen
Xem thêm
Đúng là con người yêu quý thú cưng hơn chính đồng loại của mình
Xem thêm
sắp đến khúc ôm con mèo r:333
Xem thêm
đùa chứ ko hiểu sao cứ đọc xong trans lại ra chap mới :))
Xem thêm