Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)
Chương 585 - Chuyến đi một ngày ở Allyn
19 Bình luận - Độ dài: 3,452 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Natasha, Lucien không dọn dẹp phòng và phòng thí nghiệm của mình để nghênh đón “Nữ Vương Bệ hạ” như những người đàn ông độc thân khác. Chưa kể cậu có quản gia là Leo, hàng tá người hầu, một golem mythril, một vài golem thép, mà chỉ riêng mình linh hồn tháp Pinocchio không thôi cũng đã có thể giữ cho ma tháp này sạch sẽ và gọn gàng đến mọi ngóc ngách.
Hơn nữa, bản thân Lucien đã luôn là một người ngăn nắp. Tất cả mọi thứ, đặc biệt là vật liệu thí nghiệm, đều được cậu cất về vị trí ban đầu, có trật tự rõ ràng, phòng trừ phát sinh nhầm lẫn khi quá chuyên tâm thí nghiệm.
Thu hồi lại tâm tư, Lucien chuyển sự chú ý về Hào Quang Mặt Trời. Trong mấy ngày nay, cậu đã giải trừ được hai phong ấn cuối cùng và hoàn toàn làm chủ vật phẩm bậc chín, gần huyền thoại này.
Lớp phong ấn thứ hai từ dưới lên không có mấy giá trị, bởi nó chỉ cho phép cậu sử dụng thánh chú Thiên địch Bất tử, nhưng lớp phong ấn cuối cùng lại chứa đựng quy luật biến đổi tọa độ của địa vực thần bí được Maskelyne ghi chép lại.
Địa vực thần bí này tọa lạc ở sâu bên trong Linh Giới và dường như có một mối liên hệ không thể tách rời với lai lịch của đám tử linh cấp cao như Adol. Khả năng cao đó chính là “cung điện”, nơi tồn tại thần bí bên trong Linh Giới đang ngủ say và chờ thức tỉnh, đồng thời rất có thể cũng chính là nơi ẩn chứa bí mật lớn nhất của Linh Giới mà Rhine từng nhắc đến.
Bên trong tin tức do Maskelyne để lại bao hàm tới mười mấy tham số và có liên quan mật thiết đến tình hình cụ thể của Linh Giới. Chỉ khi thật sự tiến vào sâu trong đó thì mới có thể thông qua việc thu được dữ liệu môi trường tức thời để tính toán ra nơi thần bí có vị trí không ngừng thay đổi này được.
‘Giờ mình đã trở thành Pháp sư huyền thoại. Đã đến lúc đưa việc khám phá những bí ẩn của Linh Giới và giải cứu ngài Maskelyne vào kế hoạch rồi.’ Những gì Lucien đạt được từ trong khóa ma thuật Đại Thập Tự Tinh Giá[note68142] chính là nền tảng cho sự trưởng thành thực thụ của cậu. Nếu không có những thứ mà Maskelyne chủ ý để lại, thì cậu, người lúc ấy không có thực lực của một pháp sư chính thức, hẳn là đã bỏ mạng trên đường đến Sturk. Ngoài ra, là một Arcanist lấy việc khám phá thế giới và nghiên cứu bí ẩn làm mục tiêu trong cuộc sống, cậu sớm muộn gì cũng sẽ phải đi tới Linh Giới.
Đương nhiên, Lucien không có ý định đi tới nơi đó vội, có sớm cũng phải đợi đến khi khắc xong toàn bộ sáu thần chú huyền thoại vào trong linh hồn đã, mà thời điểm tốt nhất là khi cậu đạt đến huyền thoại bậc ba hoặc đỉnh phong, sau đó hợp thành một “tổ đội” với Ma pháp Nghị viện. Đấy sẽ là phương thức an toàn nhất.
‘Hai ngày nữa mình sẽ đề nghị với cô Hellen để được tra cứu tình báo. Quyền hạn của mình đã đủ để lấy được tin tức trích xuất từ linh hồn của những sinh vật bất tử cấp cao như Adol rồi…’ Sau khi ra quyết định, Lucien không xoắn xuýt việc này nữa mà tập trung cả ý chí lẫn trí lực để nghiên cứu Quyền trượng Thời Không và phân tích Ánh nhìn Phục thù.
……
Sáng sớm hôm sau, Lucien đi tới tầng 33 ma tháp Allyn và đợi bên ngoài thư phòng của Hathaway.
Chẳng bao lâu sau, không gian và thời gian trong thư phòng xuất hiện những dao động, và rồi một luồng khí tức quen thuộc phả vào chóp mũi của cậu.
Một cách lặng lẽ, cánh cửa mở ra, một người phụ nữ cao ráo xuất hiện từ bên trong. Natasha mặc một bộ đồ săn màu trắng với quần dài, ủng cưỡi ngựa màu nâu và đội mũ hiệp sĩ đen trên đầu, trông vừa gọn gàng vừa nhanh nhẹn. Hơn nữa, bộ trang phục này làm tôn lên khí chất và dung mạo của cô vô cùng. Ngoài việc có hơi trung tính ra, nhìn cô đặc biệt kinh diễm.
Phát hiện ánh mắt có phần vừa ngơ ngác vừa tán thưởng của Lucien, Natasha đắc ý đặt tay phải lên ngực và khẽ cúi đầu xuống: “Ngài là chân lý của nguyên tố, người chấp chưởng quyền trượng của thời không.”
“Quý cô, cô mới là chân lý của tôi.” Lucien hài hước đáp, nhưng trong lòng lại có chút tiếc nuối. Mặc dù đã cao lên rất nhiều, nhưng cậu vẫn thấp hơn Natasha vài phân, nhất là chân trông có vẻ ngắn. May là nhìn chung không lộ ra quá rõ.
Natasha mỉm cười đứng cạnh Lucien rồi quan sát ma tháp Allyn, nơi cô đã từng ghé thăm khi còn nhỏ. “Nơi này trông còn đẹp hơn nhiều so với trong ký ức của em. Thiết kế tổng thể đơn giản mà sang trọng, các chi tiết như ánh sáng lạnh màu trắng bạc, hoa văn thần bí có ở khắp mọi nơi, từ đó cấu thành một phong cách huyễn tưởng khó mà miêu tả bằng lời.”
“Chính vì thế nên ma tháp Allyn luôn để lại ấn tượng khó phai trong lòng mọi pháp sư và người học việc vào lần đầu họ nhìn thấy nó, từ đó đem đến cho họ mục tiêu để ước vọng. Nữ Vương Bệ hạ, hiệp sĩ của người sẽ dẫn người tới thăm Viện Nguyên tử trước.” Lucien chìa tay phải ra và làm cử chỉ mời.
Natasha khẽ cười nói: “Đó chính là cấm địa mà tất cả các quý tộc và thường dân đều bàn tán, giống như thể bên trong chứa đựng những bí mật sâu thẳm nhất của thế giới vậy.”
Dưới sự tuyên truyền của [Thanh âm Arcana], các dân thường đều tràn ngập niềm kính sợ đối với Viện Nguyên tử, nơi đã nhiều lần cho ra những phát kiến vĩ đại, đồng thời cũng đầy sự tò mò về cái tên mà mặc dù nghe rất hay nhưng lại không biết nghĩa này.
Không phải chịu áp lực và nguy hiểm từ bên ngoài, tâm tình Natasha vô cùng thoải mái. Vừa thong dong bước đi, cô vừa hỏi chuyện Lucien dọc đường.
Tiếng nói cười không ngừng của hai người khiến Hellen đang trực ở tầng này cảnh giác. Cô mở cửa thư phòng rồi khẽ cau mày hỏi: “Cô ấy là?”
Natasha không có bất kỳ huy hiệu ma thuật hay arcana nào trên ngực.
“Đây là hôn thê của tôi, Natasha, Nữ Vương của Vương quốc Holm. Hẳn là cô cũng biết cô ấy chứ, cô Hellen?” Lucien giới thiệu, nhưng trong lòng lại có chút nghi hoặc. Hellen đáng ra không thể không biết Natasha.
Natasha cũng lịch sự nói: “Cô Hellen, ta thường nghe bà Hathaway nhắc đến cô. Cô là một trong những người phụ nữ mà ta vô cùng khâm phục.”
Đôi mày đang nhíu lại của Hellen giãn ra: “Thì ra cô chính là Natasha. Ta đã từng thấy ảnh của cô và nghe tới tên cô, nhưng chưa bao giờ liên hệ cả hai lại thành một.”
Lucien cố gắng nhịn cười. Rõ ràng là do cô Hellen không để tâm đến phương diện này nên mới xảy ra chuyện như vậy.
Giờ đã xác nhận được thân phận của vị khách, Hellen cũng không phí thời gian hàn huyên nữa, chỉ đơn giản đóng cửa thư phòng lại rồi tiếp tục đắm chìm trong thế giới arcana của riêng mình.
“Cô Hellen là người có dung mạo xinh đẹp nhất mà em từng thấy qua đấy.” Natasha mỉm cười khen ngợi trong khi bước vào thang máy.
Khóe môi Lucien khẽ giật giật: “Sao em lại quan tâm tới dung mạo của cô ấy chứ…”
“Lẽ nào không được quan tâm sao?” Natasha cho rằng đấy chỉ đơn giản là lẽ đương nhiên, kế đó liền bừng tỉnh rồi cười nói: “Đừng lo, em chung thủy lắm. Ngắm thì ngắm, nhưng em sẽ không có ý nghĩ nào khác đâu.”
Lucien im lặng chạm vào mái tóc phía sau mũ hiệp sĩ của Natasha. Hướng mà cậu cần phải lo lắng thật sự bất thường quá đi.
Đứng ở rìa thang máy, Natasha chỉ vào tầng 31: “Đài phát thanh Thiên Không ở trên tầng này phải không? Em thực sự rất thích giọng của hai cô gái Sơn Ca và Dạ Oanh. Không biết ngoài đời họ trông thế nào nhỉ?”
Natasha đã từng hỏi một câu hỏi tương tự vài năm về trước, nhưng lúc đó vì lo sẽ tạo ra thêm tình địch, Lucien đã viện cớ phủi đi. Suy cho cùng, Louise cũng chỉ là một nhạc sĩ ít tiếng tăm ở Aalto, không đủ tư cách để được Natasha, người lúc đó là Nữ Bá tước Violet, để ý đến.
“Họ không có mặt ở Đài phát thanh Thiên Không vào ban ngày đâu.” Lucien giải thích.
“Tiếc ghê. Cơ mà tối nay em sẽ ở lại Allyn. Anh đưa em đến thăm Đài phát thanh Thiên Không nhé?” Natasha hào hứng nói.
Giờ mối quan hệ đã được xác định, Lucien tự nhiên không còn những lo lắng như trước đây nữa, bèn mỉm cười nói: “Được thôi, anh vẫn đảm nhiệm chức giám đốc Đài phát thanh Thiên Không mà.”
……
Bên trong Viện Nguyên tử, Lazar, Heidi, Alfalia và những người khác, những người đã được Lucien thông báo từ trước, đang chờ đợi trong niềm phấn khích và bồn chồn. Dù rằng đều đã thấy chân dung của Nữ Vương từ trên các tập san và tạp chí, nhưng họ vẫn chưa bao giờ được gặp cô ngoài đời, chưa kể đây còn là dấu hiệu cho thấy Ngài Evans đã công khai chấm dứt cuộc sống độc thân của mình.
Giữa bầu không khí ấy, cánh cửa viện nghiên cứu bất chợt mở ra. Heidi liền nhìn thấy thầy mình đang bước vào cùng một người phụ nữ tóc tím đầy oai hùng và hiên ngang, phong thái tự nhiên mà dứt khoát.
“Thật là đẹp…”
“Xinh quá đi!”
“Bảo sao thầy lại thích người…”
“Thật là xứng đôi.”
Những tiếng thì thầm khen ngợi vang lên không ngừng. Khí chất và hình ảnh của Natasha rất vừa mắt các cô gái ở đây. Ai nấy đều cho rằng cô sở hữu một vẻ đẹp anh hùng khác biệt hoàn toàn với tất cả những nữ pháp sư khác.
Tới khi Lucien khẽ đằng hắng một tiếng, Katrina và những học trò khác mới sực tỉnh trở lại rồi kính cẩn cúi đầu: “Buổi sáng tốt lành, thưa thầy. Buổi sáng tốt lành, thưa Nữ Vương Bệ hạ.”
Trong khi đó, Alfalia và Lowi thì một tay đặt lên ngực, một tay chạm lên trán: “Ngài là chân lý của nguyên tố, người chấp chưởng quyền trượng của thời không. Buổi sáng tốt lành, thưa Nữ Vương Bệ hạ.”
Kế đó, Lucien lần lượt giới thiệu những người bạn của mình như Lazar, Jerome và các học trò như Annick, Layria cho Natasha. Tất cả cùng nhau trao đổi đôi ba câu.
Tới khi những người trợ tá tản đi, thấy Natasha cởi mở, phóng khoáng, Heidi bèn thu hết can đảm hỏi: “Thưa Bệ hạ, quan hệ giữa người và thầy bọn em là thế nào vậy? Tất cả các pháp sư ở Allyn đều tò mò lắm đấy ạ!”
“Cứ nói thẳng là em tò mò đi, cô bé đáng yêu.” Natasha nửa cười nửa không nhìn Heidi và đám học trò. “Đơn giản mà nói, ta đã đè thầy của các em xuống.”
“Pfft.” Heidi và Layria thiếu điều sặc nước bọt. Mọi người lũ lượt bật ngón cái. Thật bá đạo! Xem ra trực tiếp và quyết đoán chính là biện pháp tốt nhất để đối phó với một người đàn ông ôn hòa và hướng nội như thầy của bọn họ!
“Các em có vẻ rảnh rỗi.” Lucien chen vào. “Tôi sẽ giao cho các em một nhiệm vụ bố trí và nghiên cứu nguyên lý tính toán của vòng phép tính toán phụ trợ.”
Vẻ mặt của Heidi và đám học trò đột nhiên trở nên đắng chát. Thầy thẹn quá hóa giận, kết quả lại giao nhiệm vụ cho họ.
“Nếu các em muốn biết toàn bộ quá trình từ đầu đến đuôi, mai này rảnh ta sẽ kể cho các em nghe.” Natasha mỉm cười rồi đi theo Lucien đến phòng thí nghiệm.
Đẩy cánh cửa phòng thí nghiệm ra, Natasha liền nhìn thấy bên trong có những thiết bị giả kim sắc lạnh được phác họa nên từ các đường nét mượt mà, trên bệ thí nghiệm thì khắc những hoa văn quỷ dị khó bề diễn tả, tràn ngập cảm giác bí ẩn sâu sắc. Kiểu phong cách này dù rằng lạnh lùng nhưng lại không khiến người ta cảm thấy chẳng chút cảm xúc, trái lại còn mang theo cảm giác cực kỳ chấn động, vĩnh hằng bất biến.
“Khác hoàn toàn với phòng thí nghiệm của mẹ em. Nó tràn đầy mỹ cảm giống… giống như bầu trời sao vậy.” Natasha thoáng sững sờ, sau đó cố gắng tìm một tính từ để diễn tả cảm xúc của mình.
“Đó chính là sức hấp dẫn của ma thuật và arcana đấy. Qua đây đi, thử máy cyclotron này xem.” Lucien chia sẻ cuộc sống nghiên cứu của mình cho Natasha.
Sau khi khởi động máy cyclotron bằng ý chí lực của mình, nhìn thấy quỹ tích electron đầy đẹp đẽ và mộng ảo bên trong buồng mây, Natasha bèn kinh ngạc thốt lên: “Đây chính là những electron nhỏ bé ấy sao?”
Lucien đang định trả lời thì bất thình lình, bộ phận điện áp của máy cyclotron ngừng hoạt động.
“Không phải tại em…” Natasha cho rằng bản thân không hề thực hiện thao tác dư thừa nào.
Lucien kiểm tra một hồi rồi nói: “Là hỏng hóc bình thường thôi. Thử vòng phép khuếch đại này xem.”
Một lúc sau, Natasha lại làm mặt vô tội nói: “Cái này thực sự không liên quan đến em.”
“Ừm, cũng là hỏng hóc bình thường thôi…”
Lucien dẫn Natasha đi thí nghiệm một vòng, sau cùng phát hiện ba thiết bị giả kim và hai vòng phép đã bị hư hại. Dù rằng tổn hại không quá 1%, song, nó vẫn đạt tới ngưỡng hư hại bình thường trong một tháng.
“Có lẽ bọn chúng sợ em chăng?” Natasha vừa xoa cằm với ánh mắt cực kỳ “nghiêm túc”, vừa tìm lý do để biện minh cho sự bất thường này.
Lucien buồn cười nói: “Chẳng bao lâu nữa em sẽ có thêm một biệt danh mới thôi: ‘Kẻ Hủy Diệt Thiết Bị Thí Nghiệm’.”
“Nhất định là do tử vi hôm nay không tốt!” Natasha nói chắc như đinh đóng cột.
……
Lucien dẫn Natasha đi tham quan khu vực trung tâm Allyn, tới trưa mới trở về ma tháp.
“Kiểu phong cách này giống với tinh không và có khí chất giả tưởng hơn cả phòng thí nghiệm nguyên tử nữa… Anh thiết kế tốt thật.” Natasha một lần nữa lại bị sốc trước tháp Babel của Lucien.
“Chào mừng, nữ chủ nhân.” Pinocchio lên tiếng.
Natasha vô cùng hiếu kỳ trước trí tuệ của sinh mệnh giả kim, bèn nhìn Lucien hỏi: “Không phải anh dạy nó đấy chứ?”
“Tất nhiên.” Lucien lén bật ngón cái với Pinocchio.
Pinocchio tự hào đáp: “Tôi là Pinocchio thông minh mà lị!”
“Em nhớ anh từng kể em nghe câu chuyện về Pinocchio, một con rối sau khi nói dối thì mũi sẽ dài ra.” Natasha cười hehe. “Đó có phải là ẩn dụ cho việc anh ngày trước đã từng nói dối rất nhiều người không?”
Pinocchio cao giọng nói: “Không, tôi không phải là con rối nói dối. Tôi là Pinocchio thật thà. Phải, rất thật thà!”
Lucien mỉm cười kéo Natasha vào trong ma tháp, không để cô trêu chọc Pinocchio thêm nữa.
Tham quan xong ma tháp và vườn ma thuật, hai người trở về phòng khách để nghỉ ngơi và chờ bữa trưa tới.
Ngay khi Lucien đang định trao đổi với cô về những việc liên quan đến trường học, pháp luật các thứ, Natasha bất thình lình đứng dậy, đóng cửa phòng khách lại và kích hoạt một vòng phép độc lập để cô lập nhận thức của Pinocchio, sau đó nở một nụ cười đen tối nhìn cậu.
“Gì vậy?” Lucien bối rối hỏi.
Natasha vẫn mỉm cười: “Nói anh nghe một tin tốt. Em đã tấn thăng lên cấp chín bằng cách giác ngộ và nắm vững quy tắc của Kiếm Chân Lý rồi. Cuối cùng em đã lại vượt qua anh lần nữa.”
Là người trời sinh bản tính hiệp sĩ, cô rất vui trước việc thực lực của bản thân có thể chiếm thế thượng phong dù chỉ trong một thời gian ngắn – Hiểu rằng một người đã bán kiên cố hóa thế giới nhận thức như Lucien sẽ có thể đuổi kịp mình chỉ trong vài năm, thậm chí còn vượt qua mình, cô quyết định sẽ hưởng thụ thật tốt “khoảng thời gian mạnh mẽ” này.
Thế là cô mỉm cười quyến rũ, hăm hở xoa hai tay vào nhau, nóng lòng muốn thử xem sao: “Lần trước bị anh bế, lần này em muốn bế lại anh! Em muốn tận hưởng cảm giác đấy!”
Vừa nói, cô vừa cẩn thận cảm nhận tâm tình của Lucien. Nếu như cậu khó chịu với việc bị bế công chúa, cô sẽ bỏ cuộc, không làm trái với mong muốn của cậu. Đây chính là nguyên tắc cơ bản nhất khi ở bên nhau.
Mới đầu, Lucien ngạc nhiên khi thấy thực lực của Natasha đã cải thiện, nhưng rồi sau đó chỉ đứng yên mà không nói gì.
Thấy cậu không phản đối, Natasha cố tình dùng tác phong cực kỳ nam tính bước về phía cậu, sau đó mỉm cười duỗi tay ra.
Nhưng rồi đột nhiên, một biến chuyển kỳ lạ xảy ra. Natasha phát hiện khí tức của Lucien bất chợt thay đổi, trở nên uy nghiêm và đáng sợ. Cậu giống như một cây cột nối liền với mặt đất, làm sao cũng không thể di chuyển được. Kế đó, cô bỗng cảm thấy có một lực rất lớn truyền tới từ lưng và sau gối của mình, và rồi cô bị nhấc bổng lên không trung mà không cách nào có thể kháng cự.
Cô vùng vẫy tay chân, cố gắng thoát ra, nhưng như thể bị hai chiếc vòng sắt khóa lại, cô khó mà thoát ra được.
“Anh đã tấn thăng lên huyền thoại rồi?”
Natasha khôi phục lại tinh thần xong liền trừng to hai mắt và hỏi với vẻ không thể tin nổi, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa bối rối, vừa khâm phục vừa phiền muộn.
……
Bữa trưa muộn hơn so với dự tính rất nhiều. Lucien tinh thần khoan khoái nhìn Natasha ngồi đối diện, người hiếm khi để lộ ra trạng thái yếu ớt: “Quy phạm pháp luật đối với xưởng giả kim nhờ cả ở em.”
Khuôn mặt Natasha phiếm hồng, trong lòng bùng cháy ý chí không chịu nhận thua. Nhất định phải cố gắng tấn thăng lên cảnh giới huyền thoại!
Cô gật đầu nói: “Em sẽ sắp xếp cho Công tước James đệ trình luật dự thảo lên cho nghị viện. Phải rồi, bộ phận tình báo nói rằng các thợ thủ công người lùn đang thờ phụng một vị Thần Hơi Nước bí ẩn. Sao em lại có cảm giác chuyện này có liên quan gì đó đến anh nhỉ?”
--------------------------------------
Mai có khả năng k có chap nhé mng. Tại giờ mình còn chưa đánh vật xong chap 586 nữa :((
![](https://i.hako.vn/ln/series/chapter-banners/14281/6a79c3c2-f796-4ed8-9290-20460bef9b1d.jpg?t=1726807125)
![](https://i.hako.vn/ln/series/chapter-banners/14281/c12ce435-bc7d-46d0-9bed-d2648a33edcf.jpg?t=1726807125)
19 Bình luận
TFNC~~~