(Lưu ý: Đây là góc nhỏ của một tên khách quèn chứ không phải của admin hay mod nên không mang tính bắt buộc gì và mang rất nặng tính cách,cái nhìn của cá nhân. Ai thích nhìn thì nhìn, không nhìn thì cũng chỉ nên đóng góp ý kiến về lỗi sai hay góp ý thôi nhé)
Khi những ánh nắng cuối cùng trong ngày cũng chợt tắt
Những ngọn lửa lập lòe nhảy nhót vui ca
Trong tiếng ca huy hoàng khi màn đêm buông xuống
Tấm rèm mù mờ phủ lên cao
Bay theo gió là lá cờ còn sót lại
Phủ mảnh vải, gác lên trên vai
Xuyên thẳng trời cao qua thiên đỉnh
Trong ánh mắt lập lòa
Từng giọt mưa rơi rào rạt, rào rạt, rào rạt...
À khụ khụ lạc đề, lạc đề
Cho nên sau đây sẽ vào chính đề ngay:
Trên cơ bản thì những dòng mình chuẩn bị viết dưới đây là những kinh nghiệm mà mình muốn chia sẻ Dành cho các tác giả muốn sáng tác một tác phẩm của mình (giới hạn trong truyện, tiểu thuyết thôi nhé), từ in đậm rất quan trọng, từ in đậm rất quan trọng, Từ in đậm cực kỳ quan trọng!! Nhưng lưu ý là dưới góc nhìn của một độc giả thôi nhé, nên những lỗi sai, góp ý, ý tưởng, v.v... và mây mây.. đều là lý tưởng hóa và không chịu trách nhiệm dưới mọi hình thức (tất nhiên nói vậy thôi chứ, mình đã suy nghĩ khá kỹ nên mới viết chứ không phải viết cho sướng tay. Nếu các bạn muốn thảo luận kỹ hơn hay chia sẻ kinh nghiệm của mình thì cứ viết đi nhé - dù gì mình cũng không phải là mod hay admin gì XD).
(P/S nhỏ: Các từ in đậm nhiều lúc không mang ý nghĩa sâu sắc gì nhiều - đôi khi thôi nhé, mà đa phần mình chỉ lựa chọn một số từ mà mình cảm thấy nên và cần phải được nhấn mạnh để các bạn dễ chú ý hơn nhưng quan trọng nhất là giảm đi cảm giác chua mắt và choáng khi phải đọc một rừng chữ khá dài nên cũng đừng nên suy nghĩ nhiều rằng "À cái từ này lặp lại nhiều mà cần phải in đậm liên tục nữa này, hay là thằng chủ topic nó muốn ám cmn chỉ điều gì đây" từ in đậm thì nhiều mà còn suy nghĩ như thế thì sẽ rất mệt, nên xin thưa với các bác là không hành xác kiểu này đâu nhá xD, nếu mình ám chỉ một từ hay cụm từ nào thì mình sẽ để trong dấu "" và cũng sẽ ráng giải thích cho rõ ràng hơn cho các bác (còn một số từ ám chỉ cho vui thì hiểu vui là được rồi XD). Chốt lại: Từ được in đậm đa số chỉ để bài viết dễ nhìn và làm giảm đi độ mỏi mắt thôi (một số từ nếu cần thì mình sẽ chỉ giải thích một lần đầu tiên khi nó xuất hiện - tất nhiên là gắn với một ý nghĩ nào đó quan trọng kìa), còn nếu các bác thắc mắc chỗ nào thì có thể hỏi ngay với mình ở phần cmt bên dưới nhé. - tks bác Christ vì đã nhắc nhở mình nhé xD).
Đây thật sự là đề tài chính, thật 100% :
Sau 7 năm làm một độc giả lượn lờ quanh các web truyện với đủ các thể loại - Tiên hiệp, Huyền huyền, Fantasy, Xuyên không, Đồng nhân (sáng tác lại dựa trên một cốt truyện nào đó, thường là anime), Isekai, Ma thuật, Trinh thám, Ngôn tình,v.v.. (Không có đam mỹ, bách hợp, NTR, hay các thể loại mặn mà như nước mắm chin su food đâu nhá) Từ truyện Tàu, Nhật, Việt , Hàn cho đến các loại truyện phương Tây mình đều có đọc qua cả (đa số là truyện Tàu - lý do thì: Truyện Tây bảo vệ bản quyền tốt quá mà mình thì nghèo - còn truyện web của Tây thì toàn là dịch từ Tàu, Nhật, Hàn và tay to bên Tây thì viết truyện giấy hết rồi, truyện Nhật, Hàn thì trong mòn con mắt, truyện Việt thì còn khá là giãy giụa - nên mình mới viết cái này, truyện Tàu thì do thị trường khá là lớn mà bản lậu tràn lan, nên mình vẫn hay đọc bên Tàu hơn- biết sao được, không những nhiều mà còn thơm nữa >Free< nên chịu không nổi, thơm quá là thơm) và cũng gặp qua nhiều bài viết xuất thân bình dân (từ người đọc lâu năm chuyển sang viết) nhưng ông bà ta có câu : "Nói thì hay làm thì dở" tuy hơi chua chát nhưng câu này đúng vô cùng trong đó cả mình cũng phải dập đầu quỳ xuống trước câu này 2~3 lần rồi và kết quả thì vẫn còn là 1 người đọc lâu năm chứ chưa tiến hóa lên 1 tên tác giả quỵt chương, leo cây, hôm nay có việc bận được. Nhưng cũng từ một gốc nhìn của độc giả, nên mình mới thấy được một số lỗi sai mà theo mình nó chỉ khiến cho cốt truyện lách sang một nhịp điệu mới, một tiết tấu mới mà phải gọi là không ai muốn nhìn (Tác giả non tay thường xuyên - gần như chắc chắn dính, tác giả lâu năm vẫn dính, tay to cực kỳ ít khi dính) mà nếu ví cốt truyện như một chiếc xe, mà tác giả như một tài xế thì mắc phải các thể loại lỗi này giống như hiện trường của một vụ tai nạn xe cộ vậy. Đang yên đang lành, đùng một phát bỗng chốc xe hủy, người vong.
(skip nhanh tới đoạn này nếu không muốn đọc khúc dạo đầu):
1. Các loại lỗi tổng hợp thường gặp với nhân vật chính
-*Cố gắng viết nhân vật chính mà không dựa vào cốt truyện hoặc không có cốt truyện:
Lỗi này thì thường xuyên mắc phải (hoặc là chắc chắn ít nhất là 1 lần trong đời?!) ở các tác giả mới viết, và một số tác giả lâu năm cũng có thể mắc phải khi cố gắng đẩy nhanh cốt truyện quá mức hoặc viết quá high rồi bay ra khỏi đại cương ,dàn khung mà đỉnh điểm là khiến nvc làm ra một loạt thao tác trái với giả thiết ban đầu. Hậu quả là càng viết càng không biết làm sao cho nó hợp lý -> Nhắm mắt làm ngơ (lỡ tay hết cứu được) , cùng với high thêm (nghĩ rằng : À! Đẵ chót lỡ rồi, nàng kiều lỡ bước biết đâu nó hay hơn,đẹp hơn thì sao) ->Cốt truyện tan nát (buông bút, quăng chuột, cắt! - tức là bỏ luôn truyện này viết truyện khác).
->Biểu hiện: kinh nghiệm không đủ, không có cốt truyện rõ ràng, Khi bắt đầu có một ý tưởng nào đó lóe lên trong đầu mà thường là một thứ gì đó khá là thú vị, khiến cho tâm hồn nao nức đầu óc không nghĩ gì khác được ngoài việc viết nó xuống. Mà thường việc đó gắn liền với một hành động, một sự kiện nào đó gắn liền với vai chính sau đó tác giả tự động nghĩ ra cho bằng được các hành động diễn ra kế tiếp để cho hành động hoặc sự kiện đó của vai chính là hợp logic (theo suy nghĩ của tác giả - mà không chỉ riêng cho trường hợp này, biểu hiện này cũng có thể là lý do cho nhiều lỗi khác, cho nên khi xuất hiện tình trạng này thì tốt nhất là ráng bình tĩnh, hay là làm ly cafe cho nó nguội bớt cái đầu, đừng manh động, không khéo là xong đấy), hoặc đơn giản là mới viết. Giải thích cho các hiện tượng trên : Vì tác giả không suy nghĩ trước về các tình tiết của cốt truyện cùng hành động của vai chính trong ở đó, mà là vai chính hành động ra sao rồi mới có một loạt các tình tiết kéo theo (điều này cũng đúng khi chưa có vai chính, tức là viết hành động của vai chính trước rồi mới suy nghĩ ra tính cách của vai chính). Ngắn gọn cho phần giải thích: tay nhanh hơn não (viết theo ý tưởng, cảm tính, rồi mới suy nghĩ đến cốt truyện).
->Hậu quả: Cốt truyện tan nát và khả năng cực kỳ cao là phải bỏ truyện này (chưa thấy ai sống qua cái lỗi này cả).
->Dưới góc nhìn của "độc" giả khi điều này xảy ra: Lúc đầu thì cũng chưa có gì to tát lắm, nhưng càng ngày càng cảm giác được cốt truyện vỡ ra thành từng mảnh (do tác giả ráng cứu lại để có thể tiếp tục liền mạch với cốt truyện), boom.
->Góp ý: Nếu lỗi này xảy ra ngay từ những chương đầu thì cũng đừng rối rắm hay tha thiết gì nữa, cắt ngay đi, không cứu nổi đâu, còn nếu đang được nửa truyện hay gần hết truyện mà bỗng dưng xuất hiện lỗi này thì còn có thể cứu được nếu như nó không xuất hiện ở ngay bước ngoặt của cốt truyện, còn đã nếu như thật rồi thì thôi... Cắt thôi!
->Cách giải quyết theo ý kiến của cá nhân: Một chữ thôi - Nhịn. Chỉ có ráng mà nhịn xuống thôi. Nhưng mà khổ nỗi không viết thì ngứa không chịu được mà nhịn thì lại sợ quên rồi đâm ra tiếc, tiếc quá trời là tiếc. Thôi thì nếu không nhịn được thì hãy lấy ngay tờ giấy và cây bút nào gần đấy rồi viết nó xuống cho nó bớt ngứa tay (chứ nếu không viết xuống giấy thì nó bay thẳng vào truyện đấy!!!) nên cứ rút kinh nghiệm là đi đâu cũng cầm theo mấy tờ giấy (hoặc cuốn sổ nhỏ) cùng cây viết để có mà viết. Đang trong quá trình viết ở ngoài đó thì đầu sẽ tỉnh táo lại một ít và có thể nhịn qua cái thời khắc quyết định này (có thấy ý tưởng này quá hay, quá tuyệt vời đi nữa thì cũng từ từ, lúc này vẫn còn đôi tay che mờ lý trí lắm) rồi suy nghĩ cốt truyện khác đi, mau thì 1~2 ngày còn lâu thì cỡ 3~4 ngày sau là tự động thấy được một phen hú hồn liền. (mình cũng từng vài chục lần bị vậy, tự nhiên thấy 1 ý tưởng nào đấy bay vọt ra dính thẳng vào ngay trong đầu rồi thấy hay quá trời là hay, nhưng lúc thông máu não rồi thì mới thấy "nó" méo mó đến nhồi máu não cỡ nào xD).
-*Cố gắng để nvc thực hiện các hành động chứng minh ta là nvc, ta có IQ cao nhưng lại vượt quá mức IQ của tác giả:
E hèm, khụ khụ cái lỗi này về cơ bản thì là do suy nghĩ viễn vong về cốt truyện quá, nên ảo tưởng chứ cũng chẳng có gì cả, đơn giản thì chỉ nên bật hack cho nvc rồi lượng sức mà đi thôi.
->Biểu hiện: cảm giác cố sức khi suy nghĩ về cách để nvc thể hiện IQ để hoàn thành cốt truyện, còn không có cốt truyện thì không cần mong đợi gì về nvc IQ cao (lúc đó IQ mặc định là bình thường đến dưới mức bình thường rồi).
->Hậu quả: Cảm giác nvc này não rỗng mà cứ cố làm ra vẻ, IQ dưới nhà trẻ mà làm ra vẻ Einstein, nếu như theo thể loại sảng văn bên Tàu thì cũng chả ảnh hưởng gì nhiều nhưng với thể loại khác thì coi như nvc này xong rồi, nếu không có mạch truyện khác hẳn thì coi như xong luôn cốt truyện. Cực kỳ nghiêm trọng nhưng không đáng để mắc phải.
->Dưới góc nhìn của "độc" giả: Truyện não tàn, ngựa giống, hậu cung, abxyz bla bla dưới 500 chương là skip, trên 2000 chương là skip nốt, mỗi chương đọc trên dưới 6s, 90% thời gian đọc là tiêu đề chương, đọc xong là nhớ văn phong, lần sau gặp lại skip nốt.
->Góp ý: thực chất thì nvc bị 1~2 lần cũng không sao nhưng nếu đến lần thứ 3~4 thì đa phần sẽ chuyển sang phần góc nhìn của đọc giả, cho nên nếu cảm giác mình không có năng khiếu cho nvc trở nên thông minh thì dừng ngay lại, bật hack cho nó qua, còn muốn nvc IQ cao thì phải luyện, khi nào luyện đủ (cảm giác lưu loát, out trình với mặt bằng chung) rồi hẵng viết, còn viết xong có được đọc giả chấp nhận hay không là một chuyện, nhưng viết dở là bay ngay nvc, nên phải thực sự cẩn thận ở khúc này.
->Giải thích về sự tương quan giữa IQ với cốt truyện: Trên cơ bản thì có thông minh hay không, không phải do tác giả quyết định (vd tác giả giả thiết rằng nv đó thông minh tuyệt đỉnh mà ăn no cứ hỏi ngu, tới lúc cần thì không biết gì thì chịu - vd này là hư cấu cho vấn đề được rõ ra thôi chứ thực chất khó nhìn ra hơn nhiều :V vì ai mà biết mấy bác giả thiết sao), mà là do đọc giả cảm thấy. Nên chủ yếu là phải tạo cảm giác là nv đó thông minh hơn hẳn các nhân vật khác - Dựa vào yếu tố : Có được nhiều thông tin hơn các nhân vật khác (biết được hay phát hiện âm mưu của nv khác, có khả năng biết trước cốt truyện, kiến thức nhiều và rộng), có khả năng về tâm lý (lừa gạt nv khác nhiều lần, phát hiện bí ẩn của nv khác, hướng dẫn tâm lý của nv khác, lợi dụng nv khác, bẻ cong ý chí, v.v...), có khả năng về âm mưu (Tính kế, chiến thuật, mưu kế,...). Trên cơ bản thì chỉ cần 2/3 yếu tố trên là đủ điều kiện để trở thành một nv IQ cao rồi (nhưng tránh trường hợp nv được cho là thông minh lại thua khi đấu sức trí tuệ với một nv khác được cho là ngu ngốc nhiều hơn 1 lần, nvc thì có thể là 2 lần khi còn là ngu ngốc nhưng rồi cũng phải chuyển thành thông minh sau này để tránh cốt truyện tan vỡ) nhưng mà 2/3 điều kiện trên cần phải có cốt truyện mới có thể thực hiện được (Trừ trường hợp lấy kiến thức ngoài đời thực mang vào nhé, vì lúc đấy là tác giả IQ cao hơn hẳn nv trong truyện rồi nên không tính - và cũng cao hơn đa số người khác trong một số lĩnh vực nào đấy).
->Cách giải quyết theo ý kiến của cá nhân: Nếu đã lỡ dại mà làm một số cốt truyện quá khó, khó quá trời khó mà không tìm thấy cách giải quyết nào để nvc trở thành một ngôi sao sáng trong cốt truyện, IQ cao quá trời là cao khiến các độc giả phải nín thở quỳ xuống dập đầu lia lịa và thán phục "Ôi chao sao ông tác giả này siêu dữ vậy". Thì từ từ, hold lại gấp, theo kinh nghiệm của mình thì nếu bạn gặp phải tình trạng này là do tự mấy bác làm khó mình thôi. Và cách đơn giản nhất giữa cái lúc dầu sôi lửa bỏng này thì đơn giản nhất là bật hack cho nvc thôi, tức là bẻ lái vấn đề mình không giải quyết được sang một vấn đề đơn giản hơn và có thể theo lối suy nghĩ này mà giải quyết vấn đề (tất nhiên là bật cho nó ít ít hoặc là giấu giấu tí, đừng quá trắng ra - còn không nữa thì ráng trước đó đào nhiều hố vào, như là: Item không xác định này, hiến tế 1 nv phụ quan trọng này, bỗng dưng có 1 ai đó "lv max~vừa đủ giải quyết vấn đề" nhảy vào này, v.v...) mấy bác phải nhớ rằng là mình đang viết truyện chứ không phải chỉ viết nvc. Bản chất của lỗi này thật ra là do quá nhập tâm vào nvc (có thể chỉ là trong lúc này thôi), muốn biểu hiện của nvc phải thật thông minh, thật là hoàn mỹ, nổi bật, xứng tầm của nvc (hoặc đơn giản chỉ là cốt truyện yêu cầu nvc phải làm như vậy) nên dù biết rằng phía trước có núi cao cao tận chân trời, ta cũng phải lật qua cho mọi người xem, rồi sau đó thì 10 người cố quá thì 9 chết 1 cũng nửa chết nửa sống, không những nvc nửa vời mà cốt truyện cũng bị kéo theo sống dở chết dở. Rút kinh nghiệm lại, thì những lúc thế này thì phải nói thầm, lật qua được thì quá tốt, còn không lật được! Thì ta đi đường vòng: Bật hack, hô to một tiếng "Chính nghĩa tất thắng" là ok rồi, chứ không cần phải sửa cốt truyện gì nhiều cho mệt (vì sửa nhiều quá thì về sau cũng phải khóc tiếp chứ cũng chẳng sung sướng gì), còn nếu muốn làm cho độc giả cảm giác nvc thật là thông minh thì nên làm ở những tình tiết nhẹ nhàng, vừa sức hơn chứ đừng nên cố quá ở các đoạn hóc búa làm gì.
-*Một nhân vật chính quá bị động, quá yếu đuối, dựa dẫm quá nhiều vào nhân vật khác:
Thoạt nghe thì có vẻ cái tiêu đề này khá là gây war, bởi vì nvc vậy thì có nhiều lắm: truyện ngược chủ này, truyện công thụ này (Đừng hỏi, chủ thớt không dám hồi ức lại thể loại này), v..v... Nói chung là các thể loại mặn mà như nước mắm chin su food và cái thể loại độc hại đều có nvc kiểu này (và ai mà biết được có bao nhiêu người là fan của các thể loại đấy), nên mình sẽ không đánh giá quá nhiều mà chỉ ghi ra để các bác có thể tự đánh giá thật kỹ trước khi chọn nvc kiểu này vào cốt truyện của mình (có thể nó sẽ quá thừa nhưng biết đâu được 1 ngày nào đó ai đó sẽ đọc bài này rồi hú hồn "May mà mình có đọc bài này" thì sao XD).
->Biểu hiện: Câu chuyện có một Nvc hay nữ chính, v..v... miễn là đều là vai chính và đều có tính cách cùng hành động quá bị động, quá yếu đuối, dựa dẫm quá nhiều vào nhân vật khác trong thời gian quá dài (có thể là 1~2 chương lớn, nửa truyện hay đến cuối truyện vẫn không thay đổi gì nhiều hay có thay đổi nhưng lại thay đổi về tình huống tệ hơn về mặt đạo đức, lối sống, v..v...).
->Hậu quả: Còn tùy, vì với các thể loại mặn mà thì đây có khi lại là điểm cộng (ai biết được), còn với các thể loại truyền thống (thực ra thì cũng không phải là truyền thống, nhưng mình vẫn gọi vậy để phân biệt với các thể loại dảk dảk bủh bủh cùng ngôn tình) như hiện nay (võng du, isekai, fantasy, tiên hiệp, v..v... trừ các thể loại ngôn tình, đam mỹ, bách hợp,... ra nhá) thì 99.99% là chết thẳng cẳng rồi (0.01% còn lại là chừa cho các tay to mặt lớn vì sợ bị vả rụng hàm) nên phải cực kỳ cực kỳ cẩn thận, suy nghĩ cho thật kỹ về thể loại truyện mà bạn muốn viết trước khi chọn nvc kiểu này. Còn nếu bạn nào muốn thử sức với nvc loại này (với thể loại mình gọi là truyền thống) thì mình chỉ có thể thắp trước 3 nén hương để bày tỏ lòng sùng bái cuồn cuộn, lòng ngưỡng mộ tuôn trào. Kính!
->Dưới góc nhìn của "độc" giả: what the....!!, Holy...!!
->Góp ý: Đừng, trừ khi bạn muốn câu truyện của mình bị khóa cứng về "các thể loại truyện mà ai cũng biết", mà nếu thật sự cực kỳ cực kỳ muốn viết nv kiểu này vào truyện, thì sao không nghĩ thoáng hơn một chút. Thay vì lựa chọn nv loại này làm nvc, thì có thể chọn nv khác có tính cách ngon lành hơn, tốt nhất là lật mấy quyển sách đạo đức là ok nhất, còn không thì cũng lên mấy hội chị em và hỏi các mẫu hình đàn ông, bạn trai lý tưởng là được (còn tại sao mình không nói gì về nv nữ làm nvc trong trường hợp này á, :V vì hội đàn ông thì chỉ cần đẹp là được chứ có quan tâm gì tới đạo đức hay tinh thần đâu mà hỏi XD, cơ mà có hội đàn ông không đấy!) chứ đừng đến nông nỗi phải lấy nv này làm nvc làm chi, rồi lại đâm ra chán đời.
->Cách giải quyết theo ý kiến cá nhân: Nếu đã lỡ dại chọn nv này làm nvc rồi thì tốt nhất là ráng đổi nvc đi (giết, cắt, xẻo, v..v...) còn nếu không đổi được thì ráng làm cốt truyện xoay ngược lại 180 độ để danh chính ngôn thuận mà đổi nv chính (cơ bản là giữ lại túi da, tên nhưng bản chất nội tại có thể coi như một nvc hoàn toàn khác).
-*Một nhân vật chính không thay đổi gì quá nhiều theo tiến trình của cốt truyện:
Chà chà có thể bạn rằng sẽ thắc mắc: Tại sao nvc không thay đổi gì cũng là một lỗi sai? Thì về cơ bản xem truyện là một quá trình các độc giả đồng hành cùng dưới góc nhìn của một nhân vật nào đó hay dưới gốc nhìn của một người đứng xem để trải nghiệm một loạt sự kiện nào đó có liên quan với nhau, và đa số đều chọn góc nhìn của nhân vật là phương pháp chủ yếu để sáng tác truyện nên mình sẽ không bàn về các cách sáng tác truyện khác (Góc nhìn khác, nhiều nvc + thay đổi nvc liên tục). Nên sự quan trọng của nvc là không thể bàn cải gì nhiều. Cách mà bạn diễn tả nhân vật chính quyết định hạn mức thấp nhất của truyện, còn cốt truyện quyết định hạn mức cao nhất, và đa số câu truyện là kể về sự trưởng thành của nhân vật chính qua diễn biến của cốt truyện. Để từ đó phản ánh ngược lại như một chiếc gương về phía cuộc sống ngoài đời thực. Thế nên yếu tố thời gian - không gian trong cốt truyện luôn luôn gắn với sự trưởng thành của nhân vật chính (Không phải mình không muốn nới rộng hay phá vỡ sự liên kết này - phủ định cùng mở rộng, nhưng đáng tiếc là mình chưa đủ khả năng - bạn nào có ý kiến khác hay nhìn nhận khác thì nói cho mình biết nhá). Nói một cách ngắn gọn thì nhân vật chính phải có sự thay đổi về cách hành động, tâm lý, khả năng đặc biệt (sức mạnh, bật hack, siêu năng lực, v..vv...) và trong đó quan trọng nhất là sự trưởng thành về tâm lý, rồi từ sự thay đổi về tâm lý đó mà đưa ra một loạt các hành động mới thì mới là cách tối ưu để thúc đẩy cốt truyện đi tới. (Thực chất thì độc giả không cảm nhận được rõ bằng sự kiện để nhân vật chính phát triển về khả năng đặc biệt, nhưng đối với tác giả thì chuỗi tâm lý -> hành động của nhân vật chính quan trọng hơn hẳn vì khâu này ảnh hưởng trực tiếp đến hạn mức cao nhất cùng giới hạn thấp nhất của truyện).
->Biểu hiện: Nhân vật chính không thay đổi gì nhiều trong một thời gian dài hoặc quá dài (có thể là 1~2 chương lớn, nửa truyện hay đến khi hết truyện) và đôi khi là có sự thay đổi lớn nhưng chỉ giới hạn trong khả năng đặc biệt của nvc còn cách hành động và tâm lý của nhân vật chính vẫn không khác biệt nhiều so với ban đầu (đặc biệt thường thấy trong các thể loại hậu cung, bật hack quá độ).
->Hậu quả: Tạo một cảm giác cực kỳ ác cảm hoặc cực độ nhàm chán cho đọc giả khi phải chịu đựng trong một khoảng thời gian quá dài (càng kinh dị hơn nếu như tâm lý của nvc thuộc loại cần phải thay đổi : Long Ngạo Thiên - cái này ai đọc truyện TQ nhiều sẽ biết, Thánh nhân sống - weo, kẻ thù giết cha, cướp bồ, giết người như nghóe, v..v... -> tha cmn thứ nếu như biết hối cải , Có khuyết tật về tâm lý - Phản xả hội, không máu không nước mắt, tâm thần, v..v... ) và gần như chắc chắn là truyện này xong cmnr. (Trong trường hợp xuất hiện quá nhiều ca - truyện như vậy trong 1 thể loại nào đấy thì coi như cả một thể loại cũng bị dán nhãn theo luôn)
->Dưới góc nhìn của "độc" giả: lúc đầu thì cũng không có gì to tát lắm nhưng dần dần cảm giác nó chán chán -> đọc lướt -> xong cmn truyện -> truyện này viết như hạch.
(Đánh giá lại: Thực chất thì chẳng biết cốt truyện có hay hay không nhưng vì nhân vật quá chán nên skip luôn cả truyện)
->Góp ý: Nên chú tâm vào việc xây dựng nhân vật chính trưởng thành theo diễn biến của cốt truyện : Hành động của nhân vật chính, Tâm lý, Khả năng đặc biệt. Không nhất thiết lúc nào cũng phải cả 3 thứ đều phát triển nhưng nếu như 1 trong 3 yếu tố trên không phát triển trong một thời gian quá dài thì dễ dẫn tới hậu quả như trên. Nên phải nhớ để sắp xếp cho hợp lý (Quên bén luôn là rip đấy).
->Cách giải quyết theo ý kiến cá nhân: Còn chờ làm gì nữa, có gì thì xài gì đi, có hố cần lấp hay plot twist gì thì ráng mà làm cho hay vào. Chứ nếu không thì chỉ có ráng nhịn cho qua cơn đau thôi (trong lúc đấy thì vẫn viết để nvc phát triển cái còn thiếu đấy nhá) còn nhịn không qua được nữa thì phải: Cắt thôi!
-*"Lỡ tay" bật hack quá nhiều cho nhân vật chính: (Phân tích sơ 1 thể loại + 1 lỗi)
Chà chà, chắc hẳn là ai đó cũng từng có 1 lần đọc một bộ truyện hay một bộ manga nào đấy bật hack vô địch cho nvc, và cái cảm giác thấy nvc bật hack kiểu vậy sướng vô cùng sướng, sướng không tả được. Cơ mà đấy là trường hợp thành công thôi, còn các trường hợp thất bại thì ... cũng sướng thật! Từ từ, đừng ném đá vội, ít ra thì cũng phải để mình trăn trối vài lời trước khi ăn gạch đá của các bạn, và trong trường hợp này mình cũng sẽ giải thích luôn vì sao khi các bạn lỡ tay buff quá nhiều cũng có tác hại tương tự nhưng thật ra thì nó lại là một trường hợp có phần khác biệt đôi chút (@@ cảm giác xoắn cmn não khi suy nghĩ làm sao để mấy phần dưới thật trơn tru dễ hiểu, thôi thì amen, mấy bác ráng gặm nhé - lúc đầu mình định tách ra nhưng thực sự thì nó chỉ khác ở vô tình hay cố ý nên thôi cũng ráng làm gộp lại luôn - cơ mà 1 cái là cả 1 thể loại, còn 1 cái khác là lỗi thật). Ở phần này mình xin được dẫn lại đôi câu vài lời mình rút ra được ở phần trên, đó là:
" Xem truyện là một quá trình các độc giả đồng hành cùng dưới góc nhìn của một nhân vật nào đó hay dưới gốc nhìn của một người đứng xem để trải nghiệm một loạt sự kiện nào đó có liên quan với nhau",
"Yếu tố thời gian - không gian trong cốt truyện luôn luôn gắn với sự trưởng thành của nhân vật chính" và
"Sự trưởng thành là sự thay đổi về cách hành động, tâm lý, khả năng đặc biệt của nhân vật chính".
(Warning: dưới đây là một khúc cực kỳ dài và ngao ngán giải thích vì sao lại có tác giả cố ý buff quá đà, nên ai không có ý định viết thể loại này thì có thể skip sang lỗi vô ý)
Trong trường hợp tác giả cố ý buff cho nvc quá ư là bá đạo, vô cmn đối:
Ở trường hợp này thì không cần phải giải thích gì nhiều nếu như các bạn biết đến một cụm từ "Sảng văn", còn nếu như không biết thì đơn giản nó là tên một thể loại (Gọi theo bên Tàu) mà nhân vật chính được buff vô địch theo nhiều cách nhưng có thể khái quát thành 2 kiểu: Trắng ra - Nvc viết lên trán 2 chữ "Vô địch" ngay từ đầu hoặc gần giữa truyện, mọi việc nvc cần làm vào lúc này chỉ là ngửa lỗ mũi lên trời rồi nghiền như một chiếc xe lu lăn qua một con đường làm bằng trứng gà, đơn giản, nhẹ nhàng, không cần não, hay thầm lặng - Cái này thì phức tạp hơn nhiều nhưng các bạn chỉ cần hiểu đơn giản rằng, nvc vẫn vô địch nhưng cần phải có não và cốt truyện phối hợp nhịp nhàng thì mới vô địch được. Mặc dù phân chia ra thành 2 kiểu như trên, thể loại này hoạt động như cái tên của nó, sảng (sướng) chỉ cần sảng (sướng) là được. Nó hoạt động bằng cách buff một cách cực mạnh vào Khả năng đặc biệt của nhân vật chính và thông qua mối liên hệ giữa đặc biệt (góc nhìn và trải nghiệm) giữa người đọc với nvc nên tạo ra một cảm giác ảo tạm thời (:V bác nào giải thích khoa học hơn ở khúc này được không, chứ mình thì biết là nó có, nhưng không nói lên mối liên hệ khoa học ra nổi) là mình cũng sỡ hữu khả năng giống như nvc và lựa chọn của nvc cũng là của mình - đỉnh cao của atsm (nói nôm na là khả năng nhập vai vào nvc được buff lên max vào lúc đọc truyện), vì thế càng buff nhiều đọc giả càng sảng khoái. Nhưng mà mọi việc đều có cái cực hạn của nó, khi buff một cách quá đà như vậy thì vô hình chung cũng nâng cao giới hạn chờ mong của các đọc giả (tức là phải làm sao cho đọc giả khoái tiếp) và từ đây cũng là cách mà mọi chuyện khác đi (sao mình có cảm giác không ổn về chuyện kế tiếp sắp xảy ra) và cái khác đi ở đây là cách mà các tác giả xử lý vấn đề này:
+Một số người chọn cách buff tiếp buff mãnh liệt hơn nữa: Ở đây, tất cả mọi thứ sẽ diễn ra theo một mô típ nhất định mà có thể được hiểu bằng một cái tên Búp bê Matryoshka (Dịch ra là: Búp bê Nga). Búp bê Nga thường được biết đến với cấu tạo đặc biệt của mình, trong đó một con búp bê lớn ở nhất ở ngoài và các con búp bê nhỏ khác ở bên trong, tất cả được sắp xếp sao cho một con búp bê nhỏ hơn sẽ được xếp gọn trong một con búp bê lớn hơn rồi cứ xếp như vậy cho đến con lớn nhất (Nói cho dễ hiểu thì google cho nó nhanh). Mô típ này cũng hoạt động như vậy, bắt đầu với thế giới 1: Nơi bắt đầu của câu truyện, sau đó nvc vô địch ->Phá đảo thế giới thứ 1 -> Bước sang thế giới thứ 2: nvc là yếu nhất, nhưng rất nhanh sau đó nvc lại vô địch -> Phá đảo thế giới thứ 2 -> Bước sang thế giới thứ 3: bắt đầu y hệt thế giới thứ 2 -> phá đảo thế giới thứ 3 -> bước sang thế giới thứ 4 ->.... Và tất cả được khái quát thành:
Ở thế giới thứ N: nvc là yếu nhất, nhưng rất nhanh sau đó nvc vô địch -> phá đảo thế giới thứ N ->Bước sang thế giới thứ N+1 -> lặp lại các bước trên đến khi nào tác giả ngán thì thôi.
Theo mô típ này thì tác giả sẽ cứ tiếp tục buff không giới hạn, buff liên tục buff, buff một cách vô tội vạ để duy trì nhu cầu buff tiếp của độc giả. Cách này có một số ưu điểm nhất định như là: Dễ viết dễ trúng thưởng, không cần đầu tư quá nhiều vào cốt truyện và nhân vật (vì chỉ cần tạo ra một số nv phản diện nghe oách một tí, các bối cảnh nghe khổng lồ một tí, các nữ chính nghe đẹp + bối cảnh cao + tính cách ăn khách, cùng cốt truyện khổ tình một tí là được), ngắn gọn là không cần quá nhiều não để viết và đôi khi chỉ cần bú fame của các cốt truyện nổi tiếng là có một số người đọc nhất định rồi. Tuy nhiên thì cách làm này có một điểm yếu chết người ngay từ ý nghĩ để giải quyết việc buff đó là việc không ngừng buff vô tội vạ cho nvc để làm thỏa mãn độc giả, về cơ bản thì việc làm này sẽ gây ra một hâu quả khá là nghiêm trọng. Đó là càng buff nhiều, độc giả càng thèm khát được thấy buff nữa (phải buff cho thỏa mãn được độc giả nhé, chứ nếu không là cũng đứt luôn) nhưng càng buff, thì độc giả càng muốn nhiều hơn và việc này giống như bạn đang cố gắng uống rượu để hết khát nước vậy. Càng uống nhiều rượu thì càng khát thêm và cũng giống như vậy đó là buff phải càng lúc càng phải nhiều và thường xuyên hơn vì cơn khát buff lúc này cứ lớn dần sau mỗi lần buff. Và cứ như vậy thì tới một lúc nào đó bạn sẽ nhận ra mình càng lúc càng không khống chế được cốt truyện nữa và bị cuốn theo tiết tấu ngày một nhanh hơn (bởi vì chậm lại thì độc giả cũng bỏ truyện) rồi đến khi cốt truyện tệ đến một mức độ nhất định. Thì truyện này coi như xong. Và vô hình chung thì đây là điểm yếu mà mình coi là chí mạng nhất của thể loại sảng văn cùng các loại buff dành cho nhân vật chính, tức là miễn là bạn vẫn còn có ý định buff thì bạn vẫn có khả năng mắc phải nó và nó nguy hiểm ở chỗ không quan trọng kỹ năng và cốt truyện của bạn hay cỡ nào nhưng một khi đã buff quá đà và lao theo vào cái đà của nó. Thì sớm hay muộn - bạn cũng xong. Nhưng nếu như bạn có thể kết thúc truyện trước khi nó tuột quá tầm tay thì cũng có thể coi như điểm yếu này không tồn tại, nhưng tất nhiên nó vẫn sẽ luôn tồn tại, và ở ngay một nơi nào đó bạn không ngờ đến được, như một cái vạch đỏ đặt ra trên cốt truyện vậy. Nên hãy cẩn thận nhé, biết đâu được một ngày đẹp trời nào đó, bạn bỗng nhiên quẹt một đường băng qua cái vạch đỏ rồi cảm giác phản ứng của độc giả cực kỳ nhiệt tình, rồi sau đó vẽ thêm nhiều đường khác nữa, rồi sau đó... Còn có sau đó nữa cơ à!? Bởi vì nó giống như Hiệu ứng quả cầu tuyết vậy - bạn chỉ có thể chọn điểm bắt đầu chứ không thể chọn điểm kết thúc (:V tức là kết thúc theo ý muốn nhá), chỉ khác ở chỗ nó phải lớn đến một mức độ nhất định và bạn phải đâm đầu theo nó thì nó mới có thể trở nên đáng sợ (Tất nhiên nếu đùng 1 phát mà lớn quá thì cũng tan tành cốt truyện, mà đôi khi cái lớn quá này lại tùy theo thời điểm, độ chi tiết của cốt truyện).
+Một số người chọn cách phát triển cốt truyện: Ở cách này thì lại có thể rẽ nhánh sang 2 trường hợp (thực chất là do bạn có buff quá lố hay không, nên ở đây chia làm 2 loại: buff quá lố và buff không quá lố)
Ở trường hợp 1 (buff quá lố) thì các tác giả thường sẽ cố gắng làm nhạt đi vai trò của nvc tức là khiến nvc thể hiện vai trò như là nhân vật lật tẩy, cứu nguy cho các nhân vật khác và cố gắng viết về một khía cạnh khác nơi mà Khả năng đặc biệt đã max của nvc có thể giúp ích, nhưng đa phần thì không phải đụng chạm hay sử dụng khả năng đặc biệt của mình nhiều trừ khi cốt truyện yêu cầu (có nv khác - thường là gặp mặt, hay đã để nv khác diễn tròn vai của mình và đóng vai trò lật tẩy như đã đề cập ở trên) và thường thấy nhất là trong các truyện của Nhật, Hàn (tiêu biểu như thánh mà ai cũng biết là ai đấy, không biết à! Ăn một phát tuổi trẻ phải nghiêm túc quyền là biết liền).
Còn ở trường hợp 2 (buff không quá lố) thì chỉ cần phát triển cốt truyện như bình thường là được, chỉ khác ở chỗ nvc không gặp quá nhiều trúc trắc gì (mà có thì cũng rất nhanh sẽ hết) rồi nhấn mạnh một chữ "Sảng" (sướng) là được. Chà chà, nếu có ai ở bắt bẻ mình rằng nếu chỉ cần phát triển cốt truyện là ok rồi vậy lúc trước nói cái gì mà phải phát triển tâm lý, hành động abcxy gì đấy nữa còn Khả năng đặc biệt chỉ là phụ thôi cuối cùng bị vả mặt ở trường hợp 1 rồi nhở. Thì mình chỉ có thể nói là nhầm, nhầm to rồi. Thực chất thì trong trường hợp 1 hay là 2 cũng vậy, yếu tố tâm lý thực sự rất rất là quan trọng và nó vẫn phát triển đấy thôi. Chỉ có điều thì trong trường hợp 1 thì Khả năng đặc biệt quá khác biệt cùng chấn động so với phần còn lại nên nó che đậy đi các phần khác, vì vậy khá là khó để phát hiện được yếu tố tâm lý vẫn đang phát triển và đa phần cũng bị cuốn theo luôn, nên mới không thấy được thôi (không tin các bác cứ đọc hết 1 lượt truyện One Punch Man rồi coi thử mình nói có đúng không nhá - đọc lướt hay sơ sài không tính XD). Trong trường hợp phát triển cốt truyện này thì vì có sự cân bằng trong việc phát triển nvc và ngừng việc sa đà quá lố vào buff (vẫn buff nhé nhưng không kinh dị như cái ở trên thôi) nên vô hình chung đã tránh được cái hố to đùng bên trên. Và lưu ý rằng, không nên nhầm lẫn giữa cách buff quá lố xong rồi buff tiếp với buff quá lố xong rồi phát triển cốt truyện nhé.
Trong trường hợp tác giả vô ý buff cho nhân vật chính một cách quá đà:
Weo, sau 1 hành trình dài lê thê, cuối cùng cũng tới chủ đề chính rồi. Thật sự thì ở khúc này cũng không có gì nhiều để nói vì mình cũng đã nhấn mạnh từ vô ý rồi, nhưng vô ý ở đây sẽ rộng hơn một chút. Tức là bao gồm cả không biết mình buff quá mạnh ở chỗ này (1) và không biết mình buff vậy sẽ gây ra hậu quả gì (2), thoạt nhìn thì nó giống nhau, nhưng thực chất nó hơi khác nhau một tí (mặc dù đôi khi nó thường được nói nhập làm 1 nhưng ở đây mình sẽ chia rõ để giải quyết cho nó rõ ràng hơn).
Ở trường hợp thứ 1 thì đơn giản là buff quá tay một chút một chút thôi, nhưng vô hình chung lại quá lố và sẽ là một thảm kịch nếu cốt truyện kế tiếp lại yêu cầu nvc có một mức lv thấp hơn mức mình vừa buff xong và có khả năng gây ra 1 loạt phản ứng dây chuyền nếu như phần cốt truyện đấy lại khá quan trọng (nghe mà chỉ có biết la xui thôi chứ biết sao giờ).
Ở trường hợp thứ 2 thì buff này là có chủ đích hoặc quá high nên không nhìn cốt truyện khiến cốt truyện bị xung đột như trường hợp 1.
Cơ bản thì cả 2 trường hợp đều khá giống nhau về ý định và mặt hậu quả, chỉ khác ở điểm trường hợp 1 là vì quá tay mà con tác lại quá xui chứ không phải do cốt truyện yếu, còn ở trường hợp 2 là do cốt truyện có khung yếu cùng logic không đủ chặt chẽ (Cũng có thể do xui thật :V nhưng nếu cốt truyện yếu thì cũng là loại 2). Nên từ đó sẽ có cách giải quyết khác nhau.
->Biểu hiện (cho phần vô ý thôi nhá): Sau một phân đoạn buff cho nvc xong, bỗng chốc cốt truyện biến thành nhiều màu một vẻ, nửa sống nửa chết, dở dở ương ương (hoặc cũng có thể được được một đoạn rồi tiến vào sống dở chết dở), tác giả bắt đầu nuốt truyện, quỵt chương, có đòi cũng chẳng được.
->Hậu quả (Cũng chỉ cho phần vô ý thôi): Nếu như tác giả chữa không tốt khúc này thì cốt truyện vỡ tan nát, xong truyện, hết flim. (Thực chất thì cũng kéo dài được đấy, nhưng chất lượng sẽ không còn tốt như trước khi bị, tới lúc tác nản quá thì cùng xong flim thôi).
->Dưới góc nhìn của "độc" giả: Truyện đang hay tự nhiên tuột xuống dốc quá, tiếc thật, đề tài này còn có tiềm năng phát triển tiếp mà tự nhiên hết cmnr.
->Góp ý: Cứ từ từ bình tĩnh đừng quíu làm gì, bởi vì quíu cũng chỉ làm mắt mờ tay run hơn thôi, làm vậy là chết nhanh hơn chứ không cứu được gì. Tốt nhất thì cứ bình tĩnh lại trước đã, nếu nghiêm trọng quá thì cứ xài tuyệt kỹ "Đổi vai chính" rồi cứ tiếp tục cốt truyện như bình thường là được, không cần phải cố gắng làm cốt truyện thay đổi theo cái đà vốn đã quá lố làm gì.
->Giải thích về sự giống nhau được nhắc đến lúc đầu: Ở đây thì mình sẽ giải thích vì sao việc buff lỡ tay và cố ý lại có kết quả giống nhau. Giống là giống ở điểm vì nó đều có một điểm yếu chung như mình đã nói ở phần cuối của "+Một số người chọn cách buff tiếp buff mãnh liệt hơn nữa". Và nếu như mà bạn cảm giác không kiểm soát được cốt truyện nữa, thì cơ bản bạn đã vạch đúng vào vạch đỏ của cốt truyện rồi (mỗi cốt truyện có một vạch đỏ khác nhau, tuy rằng chạm vạch với lố vạch 10km khác nhau nhiều nhưng tùy vào cốt truyện mà tác hại của nó là không lường trước được đặc biệt là khi cốt truyện có một số điều kiện rõ ràng đối với nvc) và cơ bản thì bạn cũng có thể giải quyết bằng cách buff tiếp, nhưng bạn sẽ nát nhanh hơn và nát hoàn toàn hơn (vì cơ bản cốt truyện của bạn càng chi tiết thì nó nát càng nhanh hơn) nên hầu như không ai làm thế cả mà hầu như đều cố gắng sửa lại cốt truyện. Nhưng như mình đã nói, một khi cầu tuyết đã bắt đầu lăn thì điều gì đến cũng sẽ đến. Nên hầu hết đều là hấp hối, giãy giụa, trăn trối trước khi lâm chung thôi.
->Cách giải quyết theo ý kiến cá nhân: Trong trường hợp bạn cố ý mà lại đang buff tiếp buff nữa, thì hold lại một chút, và bắt đầu suy nghĩ chuyển sang phát triển cốt truyện cùng phát triển toàn diện nvc đi là vừa.
Còn trong trường hợp vô ý:
Thì với trường hợp 1: Có lẽ đổi nvc không phải là cách giải quyết tối ưu nhất nhưng có lẽ nó là cách dễ dàng nhất (Nếu có sẵn tình tiết bắt đầu lại từ đầu như Re:Zero hay chuyển thế, linh hồn, sống lại, vv..vv. thì có thể sử dụng và có thể giữ được các mối quan hệ như ban đầu, tuy nhiên những cách này bắt buộc phải có một số hạn chế nhất định và kéo theo một loạt thay đổi trong cốt truyện của bạn. Nên lấy hay bỏ thì tùy thuộc vào bạn).
Còn trong trường hợp 2: Nếu như khung truyện của bạn quá yếu và cốt truyện tan nát thành từng mảnh, có lẽ việc buff tiếp lại là 1 cách hay, nhưng song song đó cũng nên thêm các yếu tố phát triển toàn diện cho nvc. Một kết thúc nho nhỏ có lẽ sẽ trở thành một khởi đầu của thứ gì đó lớn hơn thì sao XD. (Trong trường hợp 2 thì vì cốt truyện đã yếu sẵn rồi - tan nát, thì đừng rối rắm với cốt truyện làm gì, mà cũng có thể là do bạn không có năng khiếu làm cốt truyện, hoặc quá thiếu kinh nghiệm, nên mình nghĩ rằng chuyển sang phần buff liên tục sẽ dễ thở cùng với giúp bạn tích lũy nhiều kinh nghiệm hơn).
->Ứng dụng mở rộng: Đây sẽ là một phần mới và sẽ chỉ xuất hiện mỗi khi mình nhắc đến một thể loại truyện nào đó.Trong phần này, mình sẽ rút ra ý nghĩ cốt lõi trong cách mà một thể loại này hoạt động - tất nhiên là nó phải thật là đặc trưng và khác biệt với các thể loại khác nhưng lại có tiềm năng thì mình mới đưa ra và chuyển ý nghĩ, hay cách thức nó hoạt động này để mở rộng ra cho các thể loại khác. Tuy nhiên thì ý tưởng mình đưa ra sẽ rất là chung, và gần như sẽ chỉ giống như một cái chìa khóa mở ra ý tưởng để lần sau khi viết hay cấu trúc cốt truyện thì sẽ nhiều hơn một sự lựa chọn (nếu như không biết hoặc không nghĩ tới thì mới có tác dụng nhé) còn vận dụng như thế nào thì chỉ có thể tùy mỗi người thôi nhé.
Và lần này cũng là lần đầu tiên, mình muốn chia sẻ một cách nhìn về một thuộc tính mà chắc hẳn là phải cực kỳ quen thuộc và ai ai cũng biết, đọc thuộc làu làu như lúc trả bài cho thầy cô dạy lịch sử rồi (cơ mà nhân tiện thì có ai bị bắt lên dò lần 2 mà vẫn thuộc bài chưa nhỉ XD). Đó chính là "BUFF" mà nói chính xác hơn là sự thay đổi đột ngột một cách cực kỳ mạnh mẽ vào một trong 3 thuộc tính về sự trưởng thành của nhân vật chính, mà 3 thuộc tính đó thì mình xin được phép nhắc lại cho các bạn nhé : Đó chính là Hành động, Tâm lý và Khả năng đặc biệt của nvc, và nếu các bạn muốn biết kỹ càng hơn khi thắc mắc rằng "3 thuộc tính này thì có liên quan cái quái gì nhỉ?" thì có thể kéo lên phần "*Một nhân vật chính không thay đổi gì quá nhiều theo tiến trình của cốt truyện" đã được mình viết ra rồi (Amen, mình không muốn câu chương nhưng nếu không có lời dẫn thì sợ các bạn chê mình viết khô khan quá, nên thôi thì mình sẽ để nút Skip ở đây nhá). Mà chính xác hơn ở trong thể loại này là việc thay đổi cực mạnh hay đúng hơn là việc Buff một cách quá lố vào Khả năng đặc biệt của nvc. Và nếu các bạn thắc mắc vì sao về việc mình cứ nhắc đi nhắc lại về cụm từ "thay đổi cực mạnh" thay vì cụm từ buff. Thì thực ra, mình đã phát hiện ra không phải chỉ có việc tăng - tức là buff mới có thể ảnh hưởng đến người đọc, mà kể cả việc giảm xuống đột ngột cũng có khả năng tương tự, mà mình đã nhắc đến ngay ở phía trên (chính xác hơn là ở phần "Trong trường hợp tác giả cố ý buff cho nvc quá ư là bá đạo, vô cmn đối"). Đơn giản là, việc giảm xuống đột ngột này cũng tạo cảm giác nhập vai cực kỳ mạnh cho đọc giả giống như là khi buff quá lố vậy. Cơ mà tất nhiên thì chẳng ai muốn làm điều này cả, bởi vì đối tượng được buff ở đây là khả năng đặc biệt của nvc, mà nếu như đảo ngược quá trình này lại : Tức là giảm khả năng đặc biệt của nvc xuống một cách đột ngột. Thì cứ tưởng tượng đi nó giống như bạn đang là một người bình thường, khá giả có một cuộc sống êm đềm hạnh phúc thì đùng một phát. Tự nhiên con vợ chạy theo trai, xét nghiệm ADN thì mấy đứa con cái thì là con của ông hàng xóm, ba mẹ lăn đùng ra bệnh nặng, còn bạn thì phải còng lưng ra gánh món nợ tiền thuốc men cùng gia sản đã bị con vợ cuốn sạch. Nếu như đây là ở ngoài đời thì chắc nhìn một ly nước sôi để nguội mà cũng muốn lấy uống để, uống sao cho mình sặc chết đi cho nó nhẹ đời. Còn nếu như đây chỉ là ở trong truyện thì!! "!#@!$%^%%(*&(*&^!!!))". Tất nhiên thì sẽ chẳng có tác giả nào chơi "khôn" như thế cả, mà nếu có thì mình chắc chắn rằng 99,99% là thằng cha đó đang trả thù đời còn 0,01% còn lại thì do cuộc sống này nó méo mó vcl ra, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra ngay sau đó (Ví dụ trên là một ví dụ chỉ mang tính chất minh họa cho cái cảm xúc ức chế để các bác dễ hình dung và cảm nhận chứ không mang thêm bất kỳ ý nghĩa nào khác nhé) - lưu ý rằng việc giảm này là giảm quá lố, và nhiều khả năng là mang tính chất trả thù đời chứ không phải là giảm để phục vụ cốt truyện nhé. Quay lại ý chính, vì việc tăng hay giảm đều có một tính chất giống như nhau - tức là tăng khả năng nhập vai cho đọc giả, thế nên cụm từ thay đổi sẽ đúng hơn. Và từ đó mình cũng nhận ra rằng các plot twist hay các phần quay ngoắt 180 độ từ nv chính diện sang phản diện đều là một sự thay đổi trong nhân vật cả (nhỏ giọng lại: Chỉ là sử dụng để tăng khả năng nhập vai), và đa số càng trường hợp thì sự thay đổi của nvc có hiệu quả nhiều hơn hẳn hay có ảnh hưởng lớn hơn khi các nhân vật khác cũng có sự thay đổi tương tự (Mình để đa số là đề phòng trường hợp như: Nvc mà ít suất diễn hơn nv phụ hay nvc quá nhiều, quá mờ nhạt, vv..v) chỉ khác rằng đa số các plot twist hay xoay ngoặt như vậy thường là thay đổi về tâm lý và hành động của nhân vật thôi ,còn nếu các bạn thắc mắc tại sao mình không nhắc đến cốt truyện, thì đơn giản là: Nếu như thay đổi 180 độ hay plot twist bự quá như vậy, mà cốt truyện không ủng hộ (quá đột ngột) thì các bạn có cảm giác giống như cốt truyện muốn tan vỡ giống như ở trường hợp buff quá lố cho khả năng đặc biệt của nvc hay không. Và sự thay đổi này hay chính xác hơn là thay đổi trong tâm lý và hành động của nv - Ở đây nếu các bạn băn khoăn về thay đổi = tăng hoặc giảm thì thế quái nào tâm lý hay hành động lại tăng hoặc giảm được. Thì đó là do tư duy quán tính của bạn về khả năng đặc biệt của nvc thôi, khả năng đặc biệt thì sẽ có mạnh hay yếu, cao hay thấp và trực quan nhất là so sánh về chênh lệch giữa các nhân vật nên trong đầu bạn đã có sẵn một cái cân rồi, việc tăng hay giảm ở đây chỉ là làm tăng hay giảm trọng lượng giữa hai bên cân mà thôi. Còn ở tâm lý hay hành động, đó là một phạm trù khá là mơ hồ và chỉ có thể phân chia thành tốt hay xấu, đúng hoặc sai, phù hợp với đạo đức hay là phản xả hội. Nói chung thì vì tính phức tạp của nó, mà đa phần bạn chưa có đủ hình mẫu để so sánh 2 yếu tố này một cách trực quan. Nhưng để dễ hiểu thì tăng đó là hướng về phía tốt đẹp - hình mẫu lý tưởng về đạo đức, giảm - là hướng về phía xấu xa, nhân cách phản xả hội và vì hành động là thứ dựa trên tâm lý nên nó cũng thay đổi tương tự theo. Tuy nhiên vì độ phức tạp của tâm lý và hành động - tức là người tốt không có nghĩa là luôn tốt, người xấu không có nghĩa là luôn xấu, hành động của một người vào lúc này không phản ánh toàn bộ con người của họ, và hành động của mỗi người sẽ khác nhau vào từng thời điểm, từng điều kiện, không có lúc nào là giống nhau cả. Con người là một tập hợp luôn luôn mâu thuẫn với nhau, vì thế sự tăng giảm về đạo đức trong con người này, không đồng nghĩa với sự tăng giảm về mặt đạo đức trong bạn. Vì thế sự thay đổi này rất là mơ hồ -> bạn có thể cảm nhận được có sự thay đổi nhưng lại không biết nó thay đổi chỗ nào (Tức là tăng giảm về mặt đạo đức), mà chỉ có thể so sánh bằng cách đối chiếu con người trước khi thay đổi với con người sau khi thay đổi, bạn có thể cảm nhận được cường độ nhưng lại không rõ là thay đổi cụ thể ra sao. Còn bạn cảm nhận tốt hay xấu, thì đó là do bạn đã lấy chuẩn mực của mình áp đặt lên người khác, nên khi đặt lên bàn cân tăng hay giảm, thì sẽ xuất hiện vừa tăng vừa giảm rồi lại chẳng lẽ rút ra kết luận rằng không có thay đổi gì cả?? (:V tuy hơi phiến diện, nhưng vì mình không có ví dụ nào trực quan hơn nên bạn cứ hiểu rằng người khác tăng chưa chắc là mình tăng hay người khác giảm chưa chắc là mình giảm là ok rồi) Chính vì có sự mâu thuẫn này, nên việc thay đổi về mặt tâm lý của nhân vật nếu như không quá mạnh và rõ ràng, thì cực kỳ khó để có thể nhận ra mà nếu có thì đa phần đều là vai chính cả (còn ở các nv phụ thì chắc phải có tình tiết chết cha chết mẹ, chết sạch cả gia tộc, dòng họ thì mới dễ thấy được, nôm na thì phải cực kỳ drama, cực kỳ mạnh - ngôn tình là một câu chuyện hoàn toàn khác nhé, có thay đổi là nó ghi luôn ra cmnr). Túm cái nút lại nếu như bạn không hiểu thì mình sẽ nói ngắn gọn rằng:
Sự thay đổi của nhân vật về chiều hướng phục vụ cho cốt truyện trong
(Hành động của nv +Tâm lý của nv + Khả năng đặc của nv) = Sự trưởng thành của nv
Và kết luận sau một hồi vòng vèo mệt gần chết là:
->Sự thay đổi mạnh ở 1 trong 3 yếu tố của Sự trưởng thành của "nvc" ở trên sẽ tạo nên một cảm giác nhập vai mạnh ở người đọc.
(Lưu ý là chỉ có nvc mới có cảm giác nhập vai mạnh thôi nhé, còn ở nv khác thì sẽ kém khá nhiều - Trường hợp nvc quá nhiều hay nvc quá mờ nhạt thì cũng không được tốt cho lắm)
(Khụ khụ, đừng ném đá mình, tội nghiệp TT_TT. Mình biết là kể cả khi mình không tổng kết lại thì plot twist vẫn có đầy rồi và buff quá lố cũng đã trở thành một thể loại truyện từ lâu rồi "Thế thì rảnh vcl ra mà viết cái quái gì thế này !@&*^#&*%$&*" Ehmmmm, trước khi chết thì để mình trăn trối tí đã: Mình viết ra cùng tổng kết lại là để các bác có một tầm nhìn rõ hơn và có thể ứng dụng linh hoạt hơn và mặc dù mình biết rằng phần tâm lý và hành động ở trên rất là khó gặm, nhưng như cái topic này đã ghi rất rõ và đó là kinh nghiệm mà mình đúc kết được, nên nếu các bác có thể gặm trôi được thì sẽ đỡ phải bị lạc đường và đỡ mệt người - còn phần phân tích về việc xây dựng tâm lý cùng mối liên hệ giữa tâm lý với cốt truyện thì đó lại là một phần khác rồi XD, và nó cũng sẽ dài không kém - tức là 2~3 ngày hoặc hơn để gõ xong).
->Bây giờ là góc khai sáng nếu như bạn quá rối não và thắc mắc rằng: "Nếu như tăng hoặc giảm mạnh ở sự trưởng thành của nvc gì gì đấy sẽ khiến cốt truyện tan nát thì vì sao còn nói làm gì cho nó mệt, phí thời gian, tốn công, tốn sức mà chẳng được gì" Thì ở đây mình sẽ suy nghĩ dùm luôn và trả lời luôn cho nó đỡ phải suy nghĩ làm gì cho mệt. Và câu trả lời cũng chẳng ở đâu xa, đó chính là : "Cốt truyện". Đơn giản thì các thể loại cốt truyện tan vỡ thực chất là do vấn đề xảy ra trong khâu cốt truyện cả. Nói nôm na thì vì các bạn không chuẩn bị cho tình huống này nên mới xảy ra sự cố đáng tiếc. Chứ nếu như các bạn tính kỹ hết và đưa phần buff quá lố này vào thành một phần của cốt truyện thì mọi thứ vẫn sẽ hoạt động một cách bình thường (Để cho dễ hình dung thì cứ coi thành các loại plot twist là được - :V tuy rằng làm thay đổi đột ngột chỉ là cách để plot twist tăng khả năng nhập vai chứ không giống lắm, nhưng thôi kệ nó đi XD). Nhưng cũng phải lưu ý rằng nếu như buff càng quá lố, thì cần phải dồn nhiều cốt truyện và chi tiết vào thì nuốt trôi được nó, và đôi khi nếu cái buff quá lố đó đủ lớn thì nó sẽ trở thành một nút thắt xuyên suốt cả câu chuyện thì mới có thể nuốt trôi được, và nuốt trôi không đồng nghĩa với việc cốt truyện bạn sẽ hay hơn quá nhiều (Có nhưng sẽ không cứu được cốt truyện nếu như nó quá tệ), mà nó chỉ như một nút thắt hay một dấu ấn đáng nhớ thôi. Nên việc lấy hay bỏ còn tùy thuộc vào bạn.
->Vậy thì làm sao để ứng dụng ý nghĩ trên vào trong cốt truyện ?: Thực chất thì cũng không có gì quá phức tạp cả, đầu tiên thì lợi ích đơn giản nhất là bạn đã nắm được tác hại của nó rồi thì sẽ cẩn thận hơn và đưa ra quyết định chính xác hơn (hiển nhiên rồi). Còn lợi ích kế tiếp thì nó có phần sẽ hơi bao quát một chút ít của phần "Một nhân vật chính không thay đổi gì quá nhiều theo tiến trình của cốt truyện" và ở phần đó các bạn đã biết được tầm quan trọng của sự phát triển toàn diện đối với nhân vật chính thì ý nghĩ mình rút ra từ phần này các bạn có thể hiểu như một công cụ dùng để tăng tốc độ phát triển đó lên một cách nhanh chóng, đồng thời cũng là cách giải quyết việc nhân vật chính khô khan không có linh hồn nhanh nhất mà lại rất dễ làm (tất nhiên nếu xài quá tay thì cũng nát nhanh hơn hẳn bình thường). Và ở đây thì chúng ta sẽ chủ động sử dụng ý nghĩ của phần trên và đó là: để nvc không phát triển gì nhiều so với lúc ban đầu. Đúng vậy mình không hề nhầm lẫn nhé và khoan hãy thắc mắc vội. Bởi vì mình nói như vậy là để các bạn dễ hình dung câu tiếp theo này "Hay nói đúng hơn là hãy giữ cho nhịp độ của cốt truyện thật êm đềm - tức là không có gì thay đổi quá nhiều" rồi sau đó thay đổi tiết tấu của nó ta sẽ có được một thứ gọi là chuyển biến của cốt truyện (cái này thì mình sẽ nói kỹ hơn về sau vì nó là 1 phần riêng nên không hiểu lắm bây giờ cũng không sao) và khi mà bạn đã biết rằng việc thay đổi mạnh một cách đột ngột lên 1 trong 3 yếu tố của nv sẽ làm tăng tính nhập vai nữa thì ... Cốt truyện lừa tình, nvc sống động, cảm giác nhập vai cực mạnh... Chậc chậc, nếu mà có bác nào xài cái này để trả thù đời thì vui phải biết (Vì cảm giác nhập vai mạnh nên cho dù có xài mô típ cũ thì 99% là vẫn dính đòn như thường, nhưng nếu xài nhiều quá thì dễ dẫn tới dính lỗi "buff" nhé). Một mẹo nữa mình chia sẽ với các bạn (chắc ai cũng biết hết rồi nhưng mình sẽ nhắc cho nó chắc) đó là việc thay đổi 1 trong 3 yếu tố của nv sẽ không tự nhiên khiến cho 2 yếu tố còn lại thay đổi, nhưng khi kết hợp với cốt truyện thì việc thay đổi đó có thể trở thành lý do cho 2 yếu tố còn lại thay đổi theo. Nhưng cần phải chú ý là phải là thay đổi cực mạnh thì mới tạo nên cảm giác nhập vai cho đọc giả nhé (đây chỉ là một khúc nhắc nhở lại lần thứ N).
.Tổng kết lại phần 1:
Sau một chặng đường cũng khá là dài (10k chữ), thì có lẽ ta nên dừng lại và nghĩ ngơi đôi chút. Ai có bản nhạc nào nhẹ nhàng thì có thể bật lên thư giãn được rồi đấy, còn mình thì đề cử các bác một số bài như: Lemon. Magia, Boku Ga Shinou To Omotta No Wa, From a Place of Love,... Mình khuyến khích các bác nghe mỗi khi muốn thư giãn nhé rất hay và còn hay hơn nữa nếu mở thường xuyên mỗi ngày, nếu có thêm phụ đề để các bạn đào sâu hơn vào ý nghĩa của từng bài hát thì càng tốt (mình định để thêm vào bài 楽園の扉 中日字幕 nhưng vì sợ các bác phản ứng dữ dội vì tên tiếng Nhật nên thôi. Còn ai tìm tên bài hát thì không liên quan gì đến mình nữa nhé XD). Chà chà theo điệu nhạc nhẹ nhàng đong đưa, chắc chắn rằng một số câu hỏi sẽ theo đường máu để rồi dồn thẳng lên não. Và bỗng nhiên trong đầu mình hiện lên một câu hỏi nào đó để rồi bây giờ mình trả lời dùm cho XD. Có lẽ các bạn sẽ thắc mắc rằng "Nếu một chủ đề đã để tên là tổng hợp rồi, mà sao số lỗi trong đó ít dữ vậy?" Thì mình chỉ có thể trả lời rằng, do ngay từ lúc ban đầu mình cũng chưa từng có ý định viết hết tất cả các lỗi làm gì và thực chất mình cũng không rõ rằng những lỗi mình viết có thật sự là những lỗi điển hình thường gặp hay không (Nếu muốn tổng kết ra các lỗi điển hình thường gặp thì may ra chỉ có các biên tập viên hay các quản lý kiểm duyệt truyện mới tổng kết ra nổi) nhưng điều này không có nghĩa là mình viết cho vui xong rồi bỏ chạy. Trước lúc đặt tay lên bàn phím để rồi viết lên cái topic này thì mình cũng đã nghĩ trước về mục tiêu của mình rồi:
"Mình không có khả năng và chắc chắn là không đủ thời gian để viết nổi hết tất cả các lỗi mình từng gặp đồng thời đưa ra cách giải quyết cho từng lỗi được, điều này không thực tế. Nhưng nếu chỉ đưa ra một vài trường hợp nào đấy thì lại thành ra quá ít và cũng chẳng có tác dụng gì nhiều. Vì thế, sao không thử thả mình, bay lượn tự do giữa bầu trời cao, nghiêng người giữa tiếng gió nhẹ nhàng rồi lăn ra say giấc nồng... Khụ khụ lạc đề. Nói túm lại thì đúng là thả bay tự mình thật đấy, nhưng thả bay tự mình thì cũng có một mục đích của nó cả, mà cơ bản thì nó chỉ xoay quanh một ý nghĩ: Truyền lại ý tưởng, tinh thần của mình về một mục tiêu cụ thể. Nhưng do việc tiện thể lồng ghép nó vào một lỗi sai để rồi giải quyết nó, nên nó dài cùng khá là lòng vòng xD, nên sẽ tội nghiệp những ai nghiêm túc đọc topic một tí"
Cho nên bây giờ mình phải tổng hợp lại cùng rút gọn ý nghĩ mà mình muốn truyền đạt :
->1. Nếu không có một cốt truyện rõ ràng thì ít nhất cũng phải có một mục tiêu cụ thể để cấu thành một tình tiết nhất định. Không nhất thiết phải thật kỹ càng, nhưng ít nhất nó cũng đừng nên xung đột với cốt truyện hiện có.
Lời khuyên ngắn gọn: Suy nghĩ kỹ trước khi viết một thứ gì đó xuống.
->2. Đôi khi mọi thứ hoạt động không như cách mà ta mong muốn, và sẽ càng bất hạnh hơn nếu như lỗi lầm đó lại đến từ chính sự bất lực của mình. Nếu điều này diễn ra trong truyện thì đó chắc hẳn phải là một khúc cao trào, chuẩn bị cao trào hay lừa tình nào đấy. Nhưng nếu như nó xảy ra ở ngoài đời thì sự hụt hẫng đó sẽ cắn nuốt lý trí và khiến bạn lao đầu vào bằng được, nhất là những ai phải đối mặt với nó lần đầu. Cũng may là trong trường hợp này, nếu bạn đủ bình tĩnh cùng biết cách xử lý thì điều này cũng không phải là thất bại hay một dấu chấm hết nặng nề. Nên đừng quá rối rắm làm gì, nếu có thể lấy xe tải cán qua đó, Tại sao lại phải ráng lết qua.
Lời khuyên ngắn gọn: Chúng ta là tác giả mà đã là tác giả rồi thì có vô số cách để xử lý một vấn đề trong cốt truyện. Nhào nặn, lăn qua lộn lại, chúng ta thích gì thì cứ làm. Bởi vì trên hết, chúng ta là tác giả.
->3. Đừng cố gắng làm điều gì đó quá khác người, khác ở đây có thể là một sự đột phá, nhưng phần lớn đó là đi ngược lại với giá trị quan hay xu thế của đại chúng. "Kể từ lúc bạn trở nên khác biệt, cũng là lúc bạn tự đặt mình vào trong một cái lồng vô hình. Giữa đám đông đen đúc, chui vào chiếc lồng sẽ để lộ ra một không gian trống trải. Bạn cười vui vẻ vì chiếc lồng trống trải, người khác cười vì bạn tự hạ mình xuống để đặt ngang với những con thú cần phải được bảo vệ rồi vội vàng đi ngang qua. Nhưng cũng có một số người, họ tự đặt mình vào trong đó không phải vì một chút ít không gian nhỏ bé. Mà là vì, họ cầm trong tay một thùng công cụ, họ trang trí, họ sửa chữa. Rồi để khi mở cánh cửa nhỏ bé đó ra, trong đó đã là một không gian nghệ thuật hoặc ít nhất là đã có người đã bị nơi đó hút hồn rồi say mê trong đó. Và từ đó có những chiếc lồng khác giống như vậy hoặc bắt chước nơi cũ mọc thêm ra. Khi mọi thứ đã đủ nhiều, đủ loại kiểu dáng bắt chước rồi, lúc đó bạn sẽ chợt nhận ra phía trên cao của mỗi người lại có thêm một chiếc lồng khổng lồ khác". (Mình sẽ không giải thích gì về cốt truyện nhé vì nếu bạn từ câu chuyện mà rút ra được điều gì thì nó sẽ tốt hơn rất nhiều so với đọc lời phân tích và giải thích - cũng vì nó khá là dài nữa)
Lời khuyên ngắn gọn: Nếu không suy nghĩ cẩn thận hậu quả cùng chuẩn bị thật kỹ trước khi thực hiện hành động khác người, thì có lẽ bạn sẽ vô cùng hối hận sau hành động lỡ dại của mình.
->4. Đôi khi, bạn nghe quá nhiều về sự quan trọng của cốt truyện, nhiều đến nỗi mà mọi thứ khác bạn đặt hẳn sang một bên. Và nghĩ rằng phát triển cốt truyện trước, nhân vật tính sau hoặc là suy nghĩ đơn giản rằng: Chỉ cần phát triển cốt truyện thì nhân vật cũng sẽ tự phát triển theo. Và rồi ngày qua ngày, hôm nay có 1 lần ngày mai và ngày mai cũng có một ngày mai nữa. Bạn quá quan tâm vào những thứ mà theo kiến thức của bạn, bạn cho rằng, nó quan trọng. Để rồi những thứ khác lại trở thành đương nhiên, đương nhiên đến nỗi nó trở thành một góc khuất trong não. Nhắc tới, thì cảm thấy là mình có nhưng nếu đào sâu vào một tí. Ngoại trừ cái tên, trong đó còn sót lại gì?
Lời khuyên ngắn gọn: Phát triển nhân vật cũng quan trọng không kém (phần nhân vật phụ sẽ nói sâu hơn) và nhớ là đừng quên phát triển tâm lý nhé, không cần biết là tốt hơn hay xấu đi. Quan trọng là phát triển cùng với lý do hợp lý là được rồi.
->5. Weo, trên cơ bản thì ý nghĩ của mình đã viết ra trên phần đó hết rồi, nên ở đây mình sẽ chia sẻ thêm "tinh thần" mình rút ra được trong việc buff vậy. Vậy "tinh thần" ở đây là gì? Đó giống như một ý nghĩ được quán triệt xuyên suốt cả câu truyện và nếu như không vi phạm nó thì cốt truyện sẽ mạch lạc cùng có thêm nhiều yếu tố khác để các bạn có thể ứng dụng linh hoạt cùng dễ mở rộng ra hơn. Cơ bản thì nó là:
"Trả giá cùng hồi báo"
Nói đơn giản là: "Để có được một cái gì đó, thì phải mất đi một thứ gì đó, mất đi càng nhiều, được đến càng nhiều, đây là một bài ca, tiếng ca chạm đến tận cùng của sự tuyệt vọng, nhưng đây cũng là ca khúc khải hoàn, đến nơi cuối đó là ánh sáng mãnh liệt của hi vọng". :D Nghe xong thì có cảm tưởng thế nào, phần này mình sẽ nói thật sự kỹ trong phần "lừa tềnh", tức là còn lâu lắm nhé. Còn bây giờ thì cứ lau nước miếng trước đi nhìn nhiều cho đỡ thèm, chứ phần này phải kết hợp với một số ý tưởng nữa thì mới bổ sung cho nhau thành một hệ thống được XD.
2. Các góc nhìn về nhân vật phụ trong truyện:
Yep các bác không nhìn nhầm đâu, là góc nhìn, không phải lỗi. Chuyện là sau một phần 1 đầy chông gai và mệt mỏi, mình đã chừa khi kết hợp phần góc nhìn với sửa lỗi làm 1 nên kể từ phần 2 trở đi mình sẽ chỉ làm phần góc nhìn thôi (Nhưng nếu các bác có thể hiểu hết góc nhìn của mình thì cũng có thể tránh lỗi được như thường, chỉ có điều là không biết lỗi đó có trừ khi dính thôi). Nếu các bác đọc thật sự kỹ thì sẽ cảm giác được ở khúc cuối của phần 1 (không phải phần ứng dụng với tổng kết sau cùng nhé) mình đã chơi quá trớn khi kết hợp quá nhiều phần lại cùng lúc (góc nhìn về lỗi, góc nhìn về một thể loại, ý tưởng kèm theo) đúng ra thì 3 phần này phải tách riêng ra nhưng vì lòng tham nhất thời (định làm gộp để lười) mà để giải quyết mớ dây nhặng đó mình phải bỏ công sức gấp 2~3 lần bt mà kết quả thu được lại khá là khó hiểu. Rút kinh nghiệm cho lần đó, mình đã suy nghĩ khá lâu và cuối cùng quyết định sẽ bỏ hẳn phần lỗi sai mà chuyên tâm làm phần góc nhìn. Khá là xin lỗi các bạn khi một lỗi lầm nhỏ mà phải gõ một đống chữ để nói chuyện tào lào, nên mình sẽ để chữ SKIP Ở ĐÂY cho các bạn nào cần.
Trước đó, thì để bắt đầu phần 2 mình sẽ đi kỹ hơn ở định nghĩa (nói là định nghĩa cho nó oách chứ thực chất cũng chỉ là tổng kết lại cái mà các bác cũng biết thôi) và cái nhìn của mình về nhân vật phụ, và phần này sẽ cực kỳ quan trọng. Để có thể hiểu đơn giản thì mục đầu tiên trong phần 2 này sẽ là cơ sở, là cái nhìn tổng quát mình đúc kết được, còn các mục trở về sau đơn giản chỉ là ý tưởng và cái nhìn về một loại nhân vật phụ thôi (nhưng vì thế không có nghĩa là các phần sau không quan trọng). Đầu tiên thì:
*Nhân vật phụ là gì?
"Nhân vật phụ là nhân vật giữ vị trí thứ yếu so với nhân vật chính trong diễn biến của cốt truyện, trong quá trình triển khai đề tài, thể hiện tư tưởng và chủ đề của tác phẩm. Nhìn chung, nhân vật phụ thường gắn liền với những tình tiết, sự kiện, tư tưởng có tính chất phụ trợ, bổ sung. Nhưng trong nhiều trường hợp, nhân vật phụ lại hàm chứa những tư tưởng quan trọng của tác phẩm" đây là định nghĩa theo tudienwiki.com và mình cũng chẳng cần phải bổ sung gì nữa nhưng mình có thể rút gọn lại cho các bạn: Nhân vật phụ là những nhân vật khác ngoài nhân vật chính. Vì vậy theo định nghĩa này các bạn cũng có thể hiểu rằng các nhân vật chính trong trường hợp có nhiều nhân vật chính cùng các nữ chính cũng trong trường hợp tương tự thì sao. Thì trong trường hợp đầu tiên các bạn có thể coi đó là nhân vật chính cũng không sai, nhưng nếu như đã tách riêng ra là nữ chính (Tức vợ hay harem, bạn gái abc gì đấy) mà không gọi là nhân vật chính thì hãy cứ coi như là một nhân vật phụ quan trọng luôn. Vì sao lại đặt nặng vấn đề giữa phân biệt nhân vật chính với nhân vật khác như thế? Nếu như các bạn đã đọc về ý tưởng về góc nhìn mà mình đưa ra ở phần 1 (cụ thể các bạn có thể đọc lại ở phần đầu của mục *Một nhân vật chính không thay đổi gì quá nhiều theo tiến trình của cốt truyện) thì hẳn các bạn sẽ biết mình phân chia như vậy là dựa vào điều gì. Đơn giản là dựa vào trải nghiệm trực tiếp và trải nghiệm không trực tiếp (ở đây dù có là giàu nghèo, bệnh tật hay ốm đau các bạn đều phải trải nghiệm qua con chữ chứ không phải chính mình trải nghiệm thực tế, nên thực tế đều là trải nghiệm gián tiếp cả) mà nói thẳng ra là trải nghiệm thông qua góc nhìn: Góc nhìn từ đọc giả tới nvc là trực tiếp, góc nhìn của nvc tới nv khác là không trực tiếp. Nếu nói đến đây thì chắc các bạn cũng đã mường tượng được phần nào bản chất cốt lõi của vấn đề. Đó là cho dù có nói như thế nào, đặt tên có văn vẻ thế nào (như là vai ác, nữ chính, nữ phụ, nam chính số 2, v.v..v) thì thực tế trải nghiệm của người đọc đều giống nhau.
Ây ây từ từ đừng vả mồm mình vội, mình biết là trên thực tế khi các bạn phân chia như vậy thì cũng tức là đã được kiểm chứng rồi và đọc cũng cảm giác khác nhau hẳn. Nếu như vậy thì... Các bạn hãy giải thích cho mình vì sao đôi khi một nhân vật phụ không chớp mắt, nhưng nếu như đầu tư thật kỹ lưỡng về phần cốt truyện và một cái kết thật là lừa tình thì lại cảm giác xúc động. Chà chà, nếu các bạn phản bác rằng với một cốt truyện tương tự thì các nhân vật nữ chính, nam chính số 2, v.vv..v có tên tuổi sẽ làm tốt hơn hẳn và lừa tình hơn hẳn. Cái đấy thì mình chỉ có thể trả lời rằng: Đó là do các bạn khiến các nhân vật đó xuất hiện khá nhiều thông qua góc nhìn của nhân vật chính nên cũng khá dễ hiểu khi các bạn sẽ đặt nhiều tình cảm vào hơn và trọng lượng đương nhiên sẽ nặng hơn nv bt (cái này chắc không cần mình giải thích... Thì đơn giản là con mèo cưng bạn nuôi làm bạn với bạn từ nhỏ đến lớn chết, so với một con mèo hoang nào đó chết. Nếu cả 2 đều chết trước mặt bạn, bạn sẽ khóc cho ai nhiều hơn...) Và đơn giản thì trong trường hợp này cũng vậy, cái nặng hơn ở đây không phải là do vai trò khác nhau (như mình đã nói, đều là nhân vật phụ cả) mà cái nặng hơn ở đây là do tình cảm của các bạn đặt vào nhân vật. Văn vẻ như thế thôi chứ câu quan trọng ở đây là:
Các bạn chưa khai thác hết được tiềm năng của nhân vật phụ.
Vậy thì vấn đề cốt lõi thông qua những điều này mà mình muốn nói cho các bạn là gì? Đó là các bạn chưa thực sự khai thác được hết tiềm năng của các nhân vật phụ (Chuyện quan trọng nên phải nói 2 lần). Mình không biết việc phân chia vai trò có từ bao giờ, nhưng mình tin rằng việc phân chia vai trò thực chất chỉ là việc tránh nhầm lẫn vai trò của các nhân vật dưới cái nhìn nhân vật chính (tức là ai quan trọng, ai không quan trọng với nhân vật chính), từ đó việc phân bố cốt truyện và sự xuất hiện của các nhân vật sẽ hợp lý hơn. Tuy nhiên, thì khá là đáng tiếc khi hiện nay nhân vật phụ mãi là nhân vật phụ, còn một số nhân vật phụ quan trọng lại tách rời hẳn ra. Nói ngắn gọn thì: nhân vật phụ không nhân quyền: Không tên, không cha, mẹ, không có mục đích sống, không biết suy nghĩ, thứ làm được duy nhất là tuân theo kịch bản cứng nhắc. Tất nhiên mình biết mình nói vậy là sẽ đi quá giới hạn, vì có một số người làm nv phụ cũng rất tuyệt. Nhưng mình chắc chắn là đại đa số, kể cả những người làm nv có tuyệt đi nữa, thì thực chất đó cũng là vì đó là nv phụ quan trọng, đó là nv đặc biệt chứ không phải giống nhau.
Nhưng nếu như mọi nhân vật đều quan trọng như nhau thì... Thì sẽ không có đủ suất diễn, không có nhân vật nào đặc biệt vì ai cũng sàn sàn như nhau và quan trọng nhất là (nói nhỏ) Tác không đủ trình để làm vậy (Cái này lúc mình thấy được thì cũng thử nghĩ có khả thi hay không, nhưng đáng tiếc là sau vài ngày đau đầu muốn nổ não thì tiếc là không được). Nên thực tế vấn đề này không khả thi bởi vì cho dù có nhận ra được cũng chẳng thể nào áp dụng được. Thực tế thì... Đúng thật là như vậy, nhưng mình cũng nghĩ ra một vài giải pháp cho vấn đề này: Nghĩ về lý do cho một nhân vật phải hành động (đó có thể là gia đình, đó có thể là lý tưởng, tình yêu, bằng hữu,...), tính cách cụ thể cho một giai cấp (tức là một nhân vật phụ trong cùng một giai cấp sẽ có tính cách khá giống nhau, chỉ là hơi khác một tí - cái này thì chỉ cần suy nghĩ về 1 nhân vật đại biểu cho 1 giai cấp rồi sau đó đưa ra cho hầu hết các nv phụ là được), chuẩn mực đạo đức cao hơn bình thường một tí (Tức là có thể sợ hãi, có thể trốn chạy, có thể trốn tránh, không quan trọng là lần thứ bao nhiêu. Nhưng ở lần cuối, lúc mà bạn chuẩn bị kết thúc cho một cuộc đời đầy khốn khổ này. Làm ơn hãy nhẹ nhàng, dừng lại một chút mà nhìn lại. Tỏa ra ánh sáng cuối cùng trước khi chợt tắt, có thể đó là vô dụng, có thể đó là không cần thiết. Nhưng nó nhất thiết phải là đối mặt với sợ hãi lớn nhất của cuộc đời - có thể là hối tiếc vì không thể gặp lại gia đình, có thể là hối tiếc vì không thấy được lý tưởng được thực hiện, hay, cũng chỉ đơn giản là muốn gặp mặt lại lần cuối cùng,...). Cách giải quyết này là theo xu hướng làm cho mặt bằng chung của nv phụ sẽ cao hơn bình thường một tí (một tí này là còn tùy theo trình độ của từng tác, nhưng mình nghĩ so với không có cái gì thì có vẫn sẽ tốt hơn, nhưng lưu ý là cũng đừng nên quá đâm đầu vào cho các nhân vật phụ tỏa sáng nhiều quá làm gì nếu không muốn nvc bị lu mờ, hay là dẫn theo một đống lớn vấn đề khác) nhưng áp dụng nó vào thì lại nảy sinh vấn đề khá là... Chán đời (vấn đề mà mình nghĩ rằng sẽ là thường gặp nhất, kể cả khi bạn không lao vào việc nv phụ không quan trọng tỏa sáng như là ngôi sao trên một bầu trời đêm) bởi vì nếu như các nv phụ quan trọng mà còn thua cả nv phụ không quan trọng thì... RIP (đừng nghĩ rằng vấn đề này đơn giản, vì nv phụ quan trọng khá là khảo nghiệm kỹ năng viết và kỹ năng về đời sống bình thường của các bạn còn nv phụ không quan trọng nếu như muốn tỏa sáng lại chỉ cần lừa tình là xong. Nên nếu như 2 kỹ năng trên mà không bằng kỹ năng lừa tình... Thì nv phụ quan trọng sẽ lu mờ trong biển người mà nếu như bạn không cắt suất diễn để nv phụ quan trọng trở thành người qua đường thì cái suất diễn khá nhiều sẽ là một vấn đề lớn ảnh hưởng đến độ hấp dẫn bộ truyện. Còn lớn đến mức độ nào thì còn tùy vào sự kiên nhẫn của người đọc cùng khả năng chữa cháy của tác giả)
Và cuối cùng, cũng là quan trọng nhất. Đó là việc chuyển đổi góc nhìn tạm thời lên một nhân vật nào đó khác với nhân vật chính. Đây là một ứng dụng đã được sử dụng từ trước khi mình viết topic này từ khá lâu (cụ thể thì mình cũng không biết là khi nào) nhưng nếu đọc qua mục này, bạn sẽ biết được rằng khi làm vậy thì nhân vật đó sẽ tạm thời là nhân vật chính và cảm giác nhập vai vào nhân vật đó sẽ cao hơn hẳn các nhân vật khác. Và khi biết được rồi bạn cũng sẽ biết đây là lúc tốt nhất để tăng thêm cảm tình của đọc giả đối với một nhân vật mà không cần phải thay đổi cốt truyện làm gì cho mệt, chỉ cần lừa tình thôi. Xài khá là tốt khi bạn muốn thế giới của mình đầy đặn và máu thịt hơn. (lưu ý là biết vì sao chỉ giúp bạn chủ động hơn thôi nhé, và nếu bạn chịu đọc kỹ phần dưới thì sẽ rõ ràng hơn là vì sao phần ứng dụng này lại quan trọng vậy, vì nếu sử dụng tốt và hợp lý phần này thì cốt truyện của bạn sẽ xúc động hơn rất nhiều, và kể cả khi cốt truyện của bạn không có phần lừa tình nào ngoài phần này nó cũng có thể gây ra chấn động lớn vd: cốt truyện bình tĩnh, phần ngoại truyện cực kỳ bi thảm XD).
Giải thích đôi chút về các vấn đề nhỏ: Phần này thì các bạn có thể skip cũng không có gì, mình bổ sung phần này là nhằm mục đích khiến các bác đọc và hiểu nó trôi chảy hơn chứ thực sự cũng không có nội dung gì mới cả. Vấn đề đầu tiên là việc nhân vật phụ quan trọng là gì và nhân vật phụ không quan trọng là gì. Thoạt nhìn thì nó có vẻ hơi thừa, nhưng vì việc lôi tất cả các nhân vật khác ngoài nvc rồi gọi đó là nv phụ cả mà lại nói rõ mà vội vàng phân chia giữa nv phụ không quan trọng và nhân vật phụ quan trọng dựa trên thứ gì nên đôi khi các bạn sẽ thấy khó chịu đôi chút, vô hình chung tạo cảm giác khó khăn khi đọc (mình biết là các bạn cũng hiểu rằng nv phụ quan trọng là nữ chính, nam phụ số 2, v.vv... đấy nhưng mình sẽ giải thích dựa trên thứ gì để các bạn rõ hơn) mà nói một cách đơn giản thì các bạn có thể hiểu rằng nv phụ quan trọng là các nhân vật khác ngoài nv chính nhưng có suất diễn rất nhiều, đôi khi không thua cả nv chính, hoặc có thể làm nv chính trong 1 đoạn truyện ngắn. Và nhân vật phụ không quan trọng là những nhân vật phụ có suất diễn rất ít hoặc chỉ xuất hiện trong 1~2 đoạn nào đó của bộ truyện. Nhưng phải lưu ý là kể cả tên của nv này là nv phụ không quan trọng, điều đó không đồng nghĩa với việc nv này không có ảnh hưởng gì lớn đến bộ truyện, các nv phụ không quan trọng này vẫn có thể tỏa sáng một cách bình thường. Tên của nv là nv phụ không quan trọng chỉ đồng nghĩa rằng, nếu sắp xếp cho 2 nhân vật này cùng một hành động và cốt truyện giống nhau, nv phụ quan trọng sẽ khiến người đọc xúc động nhiều hơn là nv phụ không quan trọng (weo nó cũng chẳng khác gì mấy nhưng mình để xuôi vậy thì dễ hiểu hơn là các bạn suy ngược).
Và vấn đề thứ 2 mà mình muốn nhắc đến là vấn đề khá là cốt lõi tưởng chừng ai cũng biết nhưng hóa ra lại khó mà biết được, mà từ đó cũng dẫn đến một lỗi khá là phổ biến ở các tác giả (phổ biến ở đây không có nghĩa là nhà nhà người người chỉ cần viết truyện là bị dính, mà là những ai thử làm đều bị dính cả. Don't try don't die, you try u're shy and die).
Đó là cố gắng khiến một nhân vật phụ không quan trọng, bùm một cái trở thành nv phụ quan trọng (mình cũng rất ngán việc phải gõ lại vì cái tên nó cũng chẳng ngắn gì, nhưng lại sợ gọi là nv phụ 1 và nv phụ 2 hay viết tắt hết thì lại khiến các bạn bối rối).
Chà chà, thật lòng mà nói thì trước khi nhìn lại một cách khái quát về nhân vật phụ thì mình còn chẳng biết cái lỗi này nó có tồn tại nữa cơ, nhưng khi tổng kết lại và đọc một vài lời tự bạch của tác giả thì mới nhận thấy được cái lỗi này @@ (Và cũng phải nói rằng cái lỗi này khá là nhỏ và rất là khó dính, kể cả khi có dính thì nó cũng không làm cốt truyện của bạn boom - xong đời, nhưng cũng khiến cho đọc giả khá là khó chịu mà khó chịu ở chổ là lỗi này gần như bất khả thi để sửa nếu như tác giả không đủ trình độ nhưng lại khá là dễ với các lão làng già dặn). Hiểu một cách đơn giản thì một nhân vật phụ không quan trọng nào đó cực kỳ không chớp mắt, cực kỳ ít khi xuất hiện và thường trở thành nền cho nvc cùng dàn nv phụ quan trọng khác. Bỗng nhiên một ngày đẹp trời nào đó, tác rãnh rỗi đến chán đời và vì quá rãnh rỗi, tác giả quyết định suy nghĩ về cốt truyện kế tiếp để viết. Nhưng rồi có một tia chớp xẹt qua trong đầu và con tác bật thốt lên "A" rồi vỗ đùi cái đét, tác nghĩ thầm: "Con nv phụ này thảm quá, nên tác bị cảm động tới rồi. Quyết định! Nó bây giờ cũng có cốt truyện riêng"... Nói trắng ra ở trường hợp này là do các bác không biết nghĩ sai chổ nào, tự nhiên nhập vai quá mức cần thiết vào con nhân vật phụ, nên cũng muốn nó có nhiều suất diễn hơn. Nhưng khổ nỗi suất diễn của nó đến đây là hết rồi, nên các bác cố gắng nhét vào cốt truyện của các nv khác với nv chính. Và đến đây thì các bác cũng có thể mường tượng được chuyện gì xảy ra sau đó: Đương nhiên là... Cắt bỏ suất diễn của của con nv phụ không quan trọng đó (đây là khi con tác đã thực hiện thành công trong việc chèn thêm suất diễn cho nv phụ không quan trọng này, nhưng lại thất bại trong việc làm cốt truyện diễn ra trơn tru), để lại là những đoạn cốt truyện khá tệ (vì gượng ép), cùng một tâm thái cực kỳ hụt hẫng khi viết tiếp (đơn giản là vì cứ tự trách mình vì không đủ khả năng viết khúc này hay). Và chìa khóa ở đây là gì?
Đó là 2 chữ: Tình cảm. Ở lỗi này, việc tác giả đặt quá nhiều tình cảm vào một nhân vật không quan trọng đã gây ra lỗi này. Và cái sai kế tiếp là việc tác giả chặn ngang vào suất diễn của các nhân vật phụ quan trọng khác. Trong trường hợp này thì cách giải quyết tỉnh táo nhất không nên là việc cắm vào đột ngột, mà phải thêm ra một không gian riêng từ từ và nhẹ nhàng, nếu có thêm một đoạn ngắn để nv phụ không quan trọng này làm nvc tạm thời thì càng tốt. Bởi vì bản chất khác biệt rõ ràng nhất của nhân vật phụ quan trọng và nhân vật phụ không quan trọng cũng là : Tình cảm.
(Bởi vì từ đầu đến cuối việc phân chia này và vô số khái niệm khác mình đưa ra khác thực chất là từ góc nhìn của đọc giả chứ không dựa trên góc nhìn của tác giả, nên cái mình đưa ra tuy đôi khi sẽ khác biệt khi nhìn từ phía của tác giả nhưng miễn là tìm được bản chất sâu nhất mà đọc giả nhìn nhận thì việc tìm và giải quyết vấn đề sẽ rất dễ dàng - nhưng để giải quyết được vấn đề thì cũng cần phải có một số kỹ năng nhất định nhé, giống như muốn giải toán thì cần phải biết số với dấu thì mới làm được.
Nói ngắn gọn là tìm điều kiện để thỏa mãn đọc giả, tạo ra kết quả dựa trên điều kiện -> thỏa mãn được đọc giả mà không cần phải thử lỗi - khó ở chỗ là đôi khi đọc giả đôi khi cũng chẳng biết vì sao mình lại cảm giác như thế, và điều kỳ diệu ở đây là nếu thỏa mãn một số điều kiện nhất định thì các nhãn sẽ đổi chổ cho nhau, nên mình khá là cường điệu tác dụng của các loại nhãn là vì thế - nhãn: là cách nhìn nhận đối tượng hay đơn phần là một phần tạo nên thứ gì đó của đối tượng, một phần ở đây có thể là một phần tính cách, hành động, khả năng đặc biệt, thể loại, v.v..vv)
Nói đơn giản thì là Nv phụ quan trọng là nv phụ mà đọc giả giành nhiều tình cảm, nv phụ không quan trọng là nv phụ mà đọc giả không giành nhiều tình cảm vào hay đơn giản chỉ là người xa lạ. Còn nói phức tạp là nv phụ quan trọng là nv mà đọc giả đồng hành, hiểu biết sâu, có những điểm khiến đọc giả yêu thích, nv phụ không quan trọng là nv phụ mà đọc giả chỉ gặp 1~2 lần, không hiểu biết sâu, cảm giác xa lạ, không có điểm gì yêu thích. Cũng có thể nói rằng vì nv phụ quan trọng có suất diễn nhiều hơn, được miêu tả kỹ hơn, đồng hành cùng đọc giả lâu hơn cùng với đọc giả hiểu biết sâu hơn nên có đọc giả mới có tình cảm nhiều hơn. Còn nv phụ không quan trọng thì ngược lại. Thế nên đơn giản chỉ cần đọc giả hiểu biết nhiều hơn, yêu thích cùng dành nhiều tình cảm hơn cho nv phụ không quan trọng thì tác giả mới có cơ sở để làm nv này trở thành nv phụ quan trọng được. Ở đây thì các bạn có thể sử dụng thủ thuật biến nv phụ không quan trọng này thành nv phụ quan trọng rất nhanh chóng (còn tại sao thì nếu nhai hết phần 1 thì các bạn cũng biết - thực chất chỉ cần 1 đoạn ngắn trong phần 1 là đã hiểu rồi). Ở đây nếu các bạn sử dụng kết hợp với phần thay đổi lớn trong nhân vật chính thì càng tuyệt (tốt nhất là càng thảm càng tốt).
*Một số lỗi nhỏ liên quan đến nv phụ: (nhỏ ở đây là không bay màu thôi, chứ dính thì cũng mệt đấy)
1. Một nhân vật phụ quan trọng nào đấy bỗng nhiên biến thành người gặp người thích, kẻ gặp kẻ mê. Mặc kệ nvc có làm đủ mọi thứ như thế nào thì các đối tượng khác vẫn tự cưa đổ và nhào vào lòng của tên này!!
- Cái vấn đề này thì không hẳn gây ức chế ngay lập tức, nhưng cũng đủ khiến đọc giả trúng độc rồi. Mà nếu nv phụ này không "biến mất" nhanh chóng thì có khả năng cao là sẽ chuyển sang giai đoạn ức chế -> Đọc để giải trí mà tự nhiên nhét thuốc xổ vào mồm -> Đọc làm gì??? (lưu ý là đừng bao giờ và cũng đừng nên lấy nick của tác giả mà trả lời bằng câu này nhé, pha này là một pha tự hủy cực mạnh đấy!)
-Trường hợp này cũng đúng với các cặp đồng tính luyến ái nhé vd: Nữ x nữ, Nam x nam,.v.v..v... Có trường hợp tác giả đã làm cặp Nữ x quá trời nữ khác nhằm đáp ứng thị hiếu của đọc giả, nhưng kể cả vậy thì cũng phải nói là nó ảnh hưởng đến cốt truyện kinh khủng (nhiều lúc cốt truyện rất hay nhưng đọc đến mấy khúc này là tự nhiên muốn bỏ truyện).
2. Nâng niu nhân vật nữ "đẹp" một cách quá mức cần thiết:
-Vấn đề này thì phải gọi là thường thấy rồi, đôi khi vì lỡ tả "đẹp" quá mà về sau tác phải sắp xếp cho nv này trở thành harem hay ít nhất thì cũng tẩy trắng hiệu quả nhờ OMO (:V ở đây không phải ngăn cấm các bác tẩy trắng gì, mà là nhắc nhở việc tâng bốc quá mức cần thiết thôi). Mà nếu vấn đề này mà rơi vào truyện có nvc là nữ hoặc là nữ chính trong một bộ truyện ngôn tình có các tình tiết tình cảm phức tạp. Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, bởi vì em đẹp nên em có quyền??? Cái này thì nên nhẹ nhàng mà stop lại thôi nhé, ở ngoài đời đã mệt mỏi vì vấn đề "Nữ quyền" rồi thì cũng không nên kéo nó vào truyện làm gì cho nó mệt mỏi. (Vì sao vấn đề nữ quyền lại gây phản cảm? Đơn giản là vì nói là "Nữ quyền" chỉ có "quyền" không có "trách nhiệm".)
-Còn thế nào là một nv nữ "đẹp" trong truyện? Bối cảnh cao, tính cách tương phản hay được yêu thích theo đại chúng, abcxyz nhiều lắm. Nói chung thì để tránh tình trạng lỡ tốn công viết "đẹp" quá rồi, giờ không lên sân khấu nhiều hay là không vào dàn harem thì tiếc. Mình khuyên một câu thôi: Coi nhân vật nữ như một nhân vật nam rồi cứ viết tình tiết kế tiếp là được (tất nhiên là coi thôi nhé, chứ tính cách hay cử chỉ vẫn phải giữ nguyên, cái giống ở đây là quá trình tâm lý cùng hành động ý - :V còn nếu không được thì cũng đừng ráng làm gì)
3. Nhân vật nữ chính quá nhiều, quá đông dẫn tới nhiều hệ lụy. Nhưng quan trọng nhất là chả khác gì bình hoa:
-Vấn đề này thì thuần túy là do các bác hết, lý do thì cũng nhiều lắm: Như là khắc họa tính cách của nhân vật không được đầy đủ, chả có tác dụng gì nhiều ngoài làm đẹp, phí công phí sức miêu tả nhưng cuối cùng lại biến mất một cách bí ẩn sau khi vào dàn harem,.v..v... Mình sẽ không nói về vấn đề phần cứng làm gì (phần cứng ở đây là kỹ năng cứng: Miêu tả, văn phong, khắc họa nhân vật, v.v..) còn về phần mềm thì là do các bác định vị rồi xây dựng vai trò cho nhân vật không đúng. Vd: xây dựng một nhân vật có bối cảnh cùng mục tiêu là abcxyz cùng với "là thành viên của dàn harem cho nvc". Việc sắp đặt này là không sai, nhưng sai ở chổ các bác đặt vị trí của "là thành viên của dàn harem cho nvc" quan trọng hơn mục tiêu cùng bối cảnh của nhân vật này. Nên dẫn đến việc quên bén luôn là 1 chuyện, xây dựng bối cảnh cùng mục tiêu hời hợt là thành 2 chuyện rồi.
(nhưng cũng lưu ý là vì harem cũng gần gần giống với nữ chính là một nv phụ quan trọng, nên nếu như suất diễn không đủ thì cũng dễ làm đọc giả cảm thấy như bình hoa lắm, nên quá đông thì cứ xác định là bình hoa đi chứ cũng đừng giãy giụa làm chi cho mệt - trừ khi bác cắt suất diễn hợp lý cùng liên tục vd: Ở chỗ này thì main có 1~2 người vào dàn harem, nhưng vì một biến cố nào đó thì lại tách nhau ra, và ở một chỗ khác sau khi đã tách nhau ra thì nvc có thêm 1~2 người nữa, rồi cứ thế mà tiếp diễn theo cái mô típ này. Nhưng lưu ý là lâu lâu, tốt nhất là giữa lúc chuyển tiếp giữa các biến cố là phải cho các nv đội mồ một tí, rồi khúc gặp nhau hết thì cũng gần như hoặc cũng rất gần kết truyện)
-Ở đây thì mình cũng không khuyên nhiều làm gì, việc này chỉ có tự các bác biết mà nắm giữ cái chừng mực của nó, việc nào cũng chỉ nên có một cái độ thôi, quá nhiều cũng không tốt, quá ít cũng không được. Cứ lượng sức mà đi thôi (Đừng bị đọc giả nắm mũi dẫn đi là được - tức là một đọc giả nào đó kêu gào đòi tác viết nv này vào dàn harem, nhưng tới lúc tác viết nv đó dở thì 99,99% mình chắc chắn rằng cũng chính nó là đứa kêu gào tên tác giả ra chém đầu tiên).
4. Vai ác nhiều, đông đúc, nhưng lại không có chất lượng.
-Chất lượng ở đây không phải là sức mạnh hay gì độc ác, mà chất lượng ở đây là tính cách, là cách hảnh động khó đoán, là mục tiêu, lý tưởng gì đó, hoặc quá khứ khiến người khó quên (Lừa tình) - theo mình thì càng dựa trước thì yếu tố đó càng quan trọng. Bởi vì vai ác giống như một nvc thứ hai vậy, một bộ truyện có một nvc được miêu tả hay thì chưa chắc sẽ hay, nhưng nếu bộ truyện đó có một vai ác cực kỳ chất lượng cùng hay thì chắc chắn đó là một bộ truyện hay. Vai ác giống như là linh hồn của một bộ truyện vậy ( :V mình không nói bộ truyện nào không có vai ác là không có linh hồn, mà đơn giản là linh hồn của nó nằm ở cốt truyện hay một nhân vật phụ nào đó khác, sẽ có rất ít trường hợp nvc là linh hồn của bộ truyện, đơn giản là vì nó khó một cách kỳ cục hoặc nhanh gọn hơn trong trường hợp chọn nvc làm linh hồn là: bộ truyện đó không có linh hồn :V nghe mà oái ăm). Cũng đừng hỏi mình linh hồn của bộ truyện là gì, mình nói linh hồn ở đây chả qua là nói đến những bộ truyện làm người đọc cảm thấy cực kỳ cảm xúc hay là tự nhiên hiểu ra một điều gì đó (nhưng lại không diễn tả được mình hiểu cái gì - còn trường hợp hiểu được ngay là do bác mang tâm thái học hỏi chứ không phải giải trí rồi - mà thường là chỉ có cầm một cuốn sách thật làm bằng giấy thì mới có tâm thái này) cùng với cảm giác tâm hồn được lấp đầy (:V đừng nghĩ bậy, mà là từ vùng ngực kéo xuống phần cách rốn 3 ngón tay có cảm giác này).
-Vậy thế nào là một vai ác chất lượng? Weo, tùy từng người cảm nhận, và theo mình thì... (Chịu, nếu biết thì mình đã chẳng ngồi gõ topic này mà chạy vào gõ truyện luôn rồi - nhưng theo mình nghĩ nếu mình viết truyện và truyện đó có một vai ác thì nó sẽ xoay hoanh câu này:
"Đã từng truy đuổi mà bất chấp tất cả, đã từng hi vọng rồi ngước đầu theo ánh nắng nên mới tuyệt vọng mà nhắm mắt nơi vực sâu, đã từng nói rằng "Tuyệt đối sẽ không buông bỏ" để rồi mất hết, không còn gì cả. Lý tưởng cùng niềm tin cực hạn, đó là hi vọng một cách mù quáng. Mất mát cùng hiện thực đến cực hạn, đó là vực sâu của sự điên cuồng)
(Xin lỗi vì sự dừng tạm dừng tạm thời tuy nhiên bây giờ thì mình đã có thể tiếp tục viết tiếp phần 2, mặc dù mình không có một lịch up cụ thể nhưng đã có thể đảm bảo 1 tuần up 2 lần. Với lại chưa phải dead đâu XD. Mà nếu xong phần chia sẻ kinh nghiệm thì mình sẽ gõ thêm một phần về cái nhìn và nhận xét về cốt lõi của thể loại "lừa tềnh" mình rút ra được - đừng hỏi vì sao không gõ hết các thể loại, hỏi là để mình nhảy sông trước cho các bác vừa lòng XD).
(Tạm thời thì chỉ đến đây thôi, khi nào mình rãnh tiếp thì sẽ gõ ra tiếp, và cũng yên tâm, cái topic này còn dài dài, chắc cũng phải gõ liên tục trong 1~2 tuần mới xong, mà nếu ai có hảo tâm chia sẻ kinh nghiệm thì mình sẽ copy lên đây luôn XD -To Be Continued- ).
29 Bình luận
Đây là ý kiến riêng thôi, bác đổi hay không cũng được, tôi cũng không phiền bật nền sáng đâu :D
Tks vì bác đã đóng góp.
mới không phải là cày xong Library of Ruina nên mới up tiếp đâu. XDKhông chỉnh kịp chắc thành chiến sĩ yêu nước mất.Đó là tư vấn về các vấn đề liên quan đến chủ đề "lừa tình" hay nói trắng ra là Drama, ngôn tình, vv,... miễn sao cho mục đích cuối cùng của vấn đề là nhằm lấy nước mắt của người đọc là được - nhưng kể cả các vấn đề khác các bạn cũng có thể hỏi được nhé : Như là chủ đề khác, ý tưởng cho diễn biến tiếp theo của câu truyện (phải lưu ý khúc này vì nếu bê nguyên xi hết vào thì cũng dễ tan nát cốt truyện sẵn có của bạn lắm), những chuyện không liên quan đến viết (Mình sẽ cố gắng tư vấn cho các bạn phần này luôn, nhưng vì mình không phải chuyên nghiệp nên cũng đừng chửi mình nhé tội nghiệp lắm TT_TT).
Về các vấn đề được đưa ra thì mình sẽ cố gắng trả lời nhanh nhất có thể (Nếu các bạn hỏi về vấn đề mà phải chuyên ngành hay nghiên cứu sâu mới biết được thì mình cũng thua nhé @@) và thường là vào lúc 18h-19h mỗi ngày (nếu qua khung giờ đó thì khả năng cao là ngày đó mình không lên), đối với những vấn đề đã có người giải đáp thì mình cũng sẽ cố gắng bổ sung thêm cái nhìn và ý kiến cá nhân (hi vọng là topic chưa dead...).
(P/S: mình để dưới phần bình luận bởi vì mình sợ topic dead rồi không ai đọc).