Truyện sáng tác
Tác giả:
Ngọn Cỏ Héo
Cập nhật cuối
Nhóm dịch
-
14/09/2024
-
15/09/2024
-
15/09/2024
-
15/09/2024
-
16/09/2024
-
19/09/2024
-
19/09/2024
-
20/09/2024
-
20/09/2024
-
21/09/2024
-
22/09/2024
-
27/11/2024
-
27/11/2024
-
28/11/2024
13 Bình luận
Nhân vật mở miệng đóng mồm đều treo bên họng hai chữ “thản nhiên” với “không quan tâm”, nhưng mà cái éo gì cũng để ý, săm soi tất cả mọi sự vật sự việc diễn ra xung quanh. Nhân vật lúc nào tự nhủ nào là hư vô, trống rỗng, nhưng hơi tý là “hắc hoá” sửng cồ lên với các nhân vật phụ xung quanh.
Phun ra cả đống đạo lý với tiếc nuối ra vẻ nguy hiểm, hoá ra vẫn chưa làm được gì, mà cungz chưa có năng lực để làm cái mie gì @@!
Giống như một thằng hề thiểu năng, vừa cố gồng mình lên ra vẻ ta đây rất nguy hiểm, ta đây rất đáng gờm, tự thôi miên bản thân là “tao dek thèm care”, vừa “tự nhủ” bằng cái giọng thật to cho tất cả mọi người nghe thấy rằng “tao không quan tâm đến chúng mày”, xong lại vênh lên thể hiện “trang cái đại bức” “bố mày giỏi nhất”.
Tác giả miêu tả rất kỹ, quá kỹ, nhưng không mang lại tính thúc đẩy gì cho nội dung cốt truyện. Vì tả xong cả rổ chữ nghĩa lại cho thằng nhân vật chính sổ toẹt một bãi “thản nhiên”, “không quan tâm”, biến đống văn chương hoa mỹ đấy thành vô dụng cả, rác.
Tác có để tâm đến tác phẩm, soát kỹ lỗi chính tả với typo, đặt câu dùng từ có chọn lọc, nhưng vẫn lậm convert và dùng những từ rặt Hán ngữ chứ còn dek phải Hán Việt, ví dụ: lão đại, học bá…
Tác phẩm là hiện thực hoá ước mơ khao khát của tác giả, nếu áp dụng vào đây thì t nghĩ tác giả nên đi khám tâm lý sớm =.=”
Thực thực hư hư
Hư thực thực hư
Vô thực vô hư
Vị vị ngã ngã
Ngã vị vị ngã
Bất vị bất ngã