Vol 6: Gấu-san làm dao Mithril (127-161)
Chương 128: Gấu-san chào đón Anzu
32 Bình luận - Độ dài: 2,772 từ - Cập nhật:
Sau khi tôi trở về từ thủ đô, tôi đã lấy làm dễ dàng trong vài ngày.
Tôi đi đến Guild Mạo Hiểm chỉ để xem những gì đang xảy ra ở đó; đưa Fina, Shuri và Noa đi dạo với gấu của tôi; và thăm gia đình gấu gần cây ong. Tôi thực sự thích thế giới này.
Hôm nay, tôi chỉ đơn giản là lười biếng trên giường vì không có gì để làm, hoặc đúng hơn, tôi không muốn làm bất cứ điều gì.
Vào những thời điểm như thế này, khi có thời gian, tôi thực sự đã chơi game hoặc làm neet.
Thế giới này khá vui, nhưng không có nhiều điều thú vị để làm.
Tôi có nên tạm thời làm một số trò chơi và cho trẻ em ở Trại mồ côi?
Có thể giống như Othello, Shogi, Chess, Sugoroku, Cards hoặc một số trò chơi khác.
Trong khi tôi đang nghĩ đến trò chơi nào để chọn, bụng tôi réo lên.
Vâng, khi bạn không ăn sáng, dạ dày của bạn sẽ trở nên trống rỗng ngay cả khi bạn chỉ đang ngồi trên giường. Tôi quyết định đi đến "Nơi Thư Giãn của Gấu".
Khi tôi sắp rời khỏi nhà tôi, Cliff chạy vào chỗ tôi.
"Cháu đang đi ra ngoài?"
Cliff, người đang đứng một mình, hỏi. Trong thế giới này, các quý tộc thường xuyên đi ra ngoài một mình, huh. Noa thường ở trong cửa hàng của tôi, ngay cả nhà vua cũng đã tự mình đi đến nhà tôi ... Vâng, trong trường hợp của ông ấy, có lẽ là một ngoại lệ.
Thị trấn có an toàn không, hay ông ta(Cliff) nghĩ rằng không có nguy hiểm? Vâng, có lẽ là an toàn.
Các lính canh đã kiểm tra bọn tội phạm ở cổng, và tôi cũng thấy các tuần tra viên đi tuần theo thời gian. Với điều đó, thị trấn có thể khá an toàn.
Trong các thế giới khác, quý tộc luôn có bảo vệ; đặc biệt là các quý cô, họ luôn có những người bảo vệ đẹp trai như minh tinh Hollywood.
Noa cũng là một quý cô dòng dõi quý tộc, nhưng em ấy không có một người bảo vệ đẹp trai, huh.
Vâng, suy nghĩ hợp lý, nếu bạn đặt một người đàn ông đẹp trai như một người bảo vệ cho một phụ nữ, tin đồn lạ sẽ bắt đầu xuất hiện, và sẽ rất khó để tìm một ai đó kết hôn với cô ấy.
Đây là sự khác biệt giữa thực tế và tưởng tượng, huh.
Nếu Noa được sinh ra trong một thế giới tưởng tượng, em ấy sẽ được bao quanh bởi những người đàn ông đẹp trai, khoai to?
"Tôi cảm thấy đói và đang đi đến cửa hàng, còn ngài Cliff?"
"Ta đang đi đến nhà cháu."
"Nhà của tôi?"
"Ta có vấn đề cần thảo luận với cháu. Hmm, ta cũng đói, vậy cháu có để ý nếu ta đi ăn cùng cháu? "
"Tôi không phiền."
Tôi không có lý do để từ chối, vì vậy tôi chấp nhận đề nghị của ông ấy. Chúng tôi rời khỏi ngôi nhà Gấu và đi vòng quanh "Nơi thư giãn của Gấu".
Chúng tôi bước vào cửa hàng, nhưng không có phản ứng nào. Nếu chúng tôi ở thủ đô, mọi người sẽ nhìn tôi, và tôi sẽ nghe "Gấu" từ mọi hướng, nhưng trong cửa hàng này, tôi không nghe thấy gì cả.
Điều này chắc chắn là nhờ những đứa trẻ mặc đồ gấu của họ, huh.
Sau khi chúng tôi bước vào cửa hàng, Cliff và tôi đến quầy, nơi một cô gái với trang phục Gấu đang nhận đơn đặt hàng.
Hmm, tôi nên chọn gì? Tất cả đều ngon.
Sau khi suy nghĩ về nó trong một thời gian, tôi quyết định lấy bánh mì mới của Morin, khoai tây chiên, và nước trái cây.
Cliff chỉ nói, "Xin vui lòng như mọi khi".
Tôi thường trả tiền cho thức ăn của tôi khi tôi đến đây, nhưng Cliff đã trả giùm cho tôi.
"Như thế có ổn không?"
"Đừng lo lắng về điều đó"
Chúng tôi đã nhận đồ ăn và tìm cho chúng tôi một chỗ ngồi..
"Vì vậy, Ngài muốn gì về tôi?"
Tôi hỏi Cliff và bắt đầu ăn một trong những khoai tây chiên của tôi.
"Không phải là ta muốn một thứ gì đó từ cháu. Ta đến để nói với cháu rằng đường hầm sẽ khai trương vào vài ngày tới."
"Nó đã hoàn thành."
Tôi trả lời trong khi nhai bánh mới của Morin-san.
Lãnh chúa Feudal đến để báo cáo điều này với tôi.
"Đúng vậy, phải một thời gian để có thể làm xe đi qua được. Chúng ta cần phải thắp sáng đường hầm, dàn xếp cho ngựa nghỉ ngơi, và một số thứ khác..."
Cliff giải thích trong khi ăn khoai tây chiên.
Vâng, tôi đã quyết định bỏ đường hầm lại cho các chuyên gia.
Nó không phải thứ mà nghiệp dư như tôi nên nói. Đối với tôi, sẽ không có vấn đề gì nếu hải sản dễ dàng đến đây.
"Bây giờ có thể đi qua Mireera và ngược lại(Mireera qua Crimonia), đúng không?"
"Bọn ta đã sử dụng đường hầm để mang lúa mì và những thứ khác mà bọn ta cần, nhưng kể từ bây giờ, mọi người sẽ có thể sử dụng nó. Ngoài ra, bây giờ cháu sẽ được trao một phần thuế thông qua thẻ guild của cháu như đã nêu trong hợp đồng của chúng ta. Nói chuyện với Mylene nếu cháu muốn biết chi tiết."
Một lúc sau, Mylene-san và Cliff đến nhà tôi với một hợp đồng.
Đây là một phiền phức vì thế tôi đã không đọc kĩ lưỡng, nhưng tôi nhớ một điều về một phần của thuế, và đường hầm được sử dụng miễn phí cho tôi cũng như bất cứ ai đi cùng tôi.
"Các quán trọ cũng đã hoàn thành?"
"Ta cho rằng hai cái trong số đó đã hoàn thành. Chúng ta sẽ phải chờ xem liệu nó có đủ hay không. Ta chắc chắn rằng thị trưởng của Mireera và Hiệp hội Thương mại sẽ làm gì đó nếu không đủ. Ta bảo họ liên lạc với bọn ta nếu họ không có đủ nhân lực, nên cũng ổn thôi."
Ông ta nói đúng, chúng ta sẽ không biết điều gì sẽ xảy ra trước khi đường hầm thực sự khai trương.
Mọi người sẽ đến đó để kinh doanh, thấy biển, làm việc, hoặc thậm chí chơi. Chúng tôi không biết bao nhiêu người sẽ đến và đi.
Hmm, vì đường hầm sắp hoàn thành, có nghĩa là Anzu sẽ đến sớm, phải không?
Thời gian thật hoàn hảo.
Mặc dù tôi đã nhờ Terumi-san chăm sóc Anzu, nhưng họ vẫn chưa biết nhau.
Đây là một điều tốt, vì lúc này tôi đã ở đây.
"Nhưng phải nói, thức ăn ở đây rất ngon."
Cliff ca ngợi đồ ăn.
Nếu một quý tộc đã cho chúng tôi một dấu ấn khi đi qua, điều đó có nghĩa là thức ăn của chúng tôi phải đủ tốt.
Vâng, tôi đã làm nó cho nhà Vua mặc dù tôi không nói với ông ta nó là từ cửa hàng.
Bánh mì này đã được hoàng gia và quý tộc chấp thuận. Không có cách nào là dở.
Ah, bánh mì mới cũng ngon. Tôi luôn nếm thử các loại bánh mì mới trước khi chúng tôi bắt đầu bán chúng, và tất cả đều ngon miệng.
Sau khi tôi đã đưa ra những ý tưởng về làm thế nào để làm bánh mì từ thế giới của tôi bằng một kiến thức nửa vời về chúng, cô ấy đã bắt đầu tạo ra một số cái cho riêng mình, sử dụng kinh nghiệm và kiến thức của mình như là một thợ làm bánh.
Tôi tin rằng đây là tiệm bánh mì tốt nhất của vương quốc.
Đã có một chút trễ để suy nghĩ về điều này ngay bây giờ, nhưng cô ấy không rời khỏi tôi và đi làm việc cho một nơi khác, phải không?
Có lẽ tôi nên nói chuyện với cô ấy về mức lương của cô ấy sớm, để nó không xảy ra.
"Vâng, ta có một số công việc chưa hoàn thành, vì vậy ta sẽ quay lại. Nếu cháu có bất cứ điều gì muốn biết, hãy đến biệt thự của ta."
Trước khi ra khỏi làng, Cliff đã kêu làm một số bánh mì; Nó cho Noa?
Vài ngày sau, việc đường hầm hoàn thành đã chính thực được công bố.
Hầu hết mọi người đã biết về nó, vì vậy đã không gây ra náo động.
Vâng, nhiều thông tin khác nhau về đường hầm đã bị rò rỉ, giống như khi cây cối bị đốn đi hoặc con đường đã được thực hiện, và việc tàn sát quái vật diễn ra như thế nào.
Các thương gia đi qua trước kia đã chia sẻ tất cả các loại thông tin.
Vì vậy, kể từ khi đường hầm đã được mở, người dân từ Mireera đã bắt đầu đến ngày hôm nay. Anzu đã không nói với tôi khi nào cô ấy sẽ đến, vì vậy tôi đã đi đến cổng để xem thế nào.
Khi tôi đến gần cổng, tiếng ồn hơn bình thường.
Khi tôi đến gần hơn, tôi bắt đầu nghe phương ngữ của Mireera và nhìn thấy rất nhiều xe ngựa đi qua cổng.
Hình như một số người từ Mireera đã đến.
Từ một trong những toa xe, có người đàn ông, trông như một thương gia, đang hỏi một người bảo vệ một số câu hỏi.
Chúng ta nên đậu xe ở đâu?
Hội Thương mại ở đâu?
Có thể giới thiệu chúng tôi một quán trọ không?
Người bảo vệ lịch sự trả lời tất cả các câu hỏi của ông.
Nhiều người khác, những người đã được phép vào thị trấn, đã rời khỏi xe của họ. Một trong số họ leo xuống, là một cô gái mà dường như không có di truyền bất cứ gen nào của Deiga-san, đó là Anzu.
Tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ đến vào ngày đầu tiên.
Cô ấy nhìn quanh, vì vậy tôi quyết định lẻn ra sau cô ấy
Giày không gây tiếng ồn; không có cách nào cô ấy nghe thấy khi tôi đến gần.
"Yuna-san!"
Tuy nhiên, cô ấy phát hiện tôi dễ dàng.
Trang bị Gấu chỉ là thỉnh thoảng thôi. Mặc dù họ không thể nghe thấy tiếng bước chân của bạn, nhưng mọi người vẫn nhận ra bạn khi nhìn thấy quần áo của bạn.
Vâng, ngay từ đầu, tôi không nghĩ mình có thể lén ra sau ai khi mặc trang phục gấu.
"Chào Anzu."
"Cậu đến đây để đón tôi?"
"Nhiều hơn hoặc ít hơn. Tôi biết rằng một số người từ Mireera sẽ đến ngày hôm nay, vì vậy tôi đến để kiểm tra, nhưng tôi đã không thực sự nghĩ rằng cậu đã đến rồi."
"Hiệp hội Thương mại đã kêu chúng tôi đến trước."
"Có thật không?"
"Vâng, nhưng bù lại, họ yêu cầu chúng tôi làm việc chăm chỉ ở nơi của Yuna-san. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, vì vậy hãy chăm sóc chúng tôi. "
Anzu vui vẻ nói và mỉm cười.
Cô ấy rất dễ thương. "Cậu nên cười như thế với các cậu bé, bạn biết đấy," đó là những gì tôi tự nói với bản thân mình.
Cậu sẽ có thể tìm thấy một người chồng ở thời gian này không.
Anzu không bao giờ có bạn trai cho đến bây giờ kể từ khi Deiga-san luôn ở bên cạnh?
Bác ấy yêu cầu tôi tìm chồng cho cô ấy, nhưng cô ấy có thể tìm thấy một mình, bây giờ Deiga không còn ở bên cạnh nữa.
"Đây là một thị trấn thực sự lớn. Tôi có thể bị lạc ở đây."
Cô ấy đã đúng; nó lớn hơn so với Mireera, và có người ở khắp nơi.
Trong khi chúng tôi đang nói chuyện, tôi nhận thấy một số phụ nữ đang lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng tôi.
Ồ, tôi nhớ đã gặp họ trước đây; họ là những phụ nữ bị bọn cướp bắt. Một trong số họ túm lấy áo Anzu.
Người Nhật sử dụng cùng một nghĩa cho thị trấn và thành phố. Khi Mireera được giới thiệu lần đầu tiên, tôi nghĩ rằng đó là một thành phố với tất cả các cuộc nói chuyện, và chỉ sau đó nhận ra nó thực sự nhỏ hơn Crimonia. Chúng tôi sẽ tiếp tục coi nó là một thành phố, và Crimonia là một thị trấn.
"Anzu-chan, em không quên chúng tôi chứ?"
"Đúng vậy, em không giới thiệu chúng tôi với Gấu-chan?"
Những phụ nữ khác gật đầu khi cô ấy nói thế.
"Ah, quên mất. Yuna-san, những phụ nữ ở đây sẽ giúp tớ ở cửa hàng "
Có sáu người trong số họ, và họ đều khoảng hai mươi đến hai mươi lăm tuổi; đó là, nếu họ không giống Eleanora-san, người trông trẻ hơn cô ấy thực sự là...tất nhiên.
"Chúng tôi có thể gọi em là Yuna-chan? Hmm, em sẽ chăm sóc chúng tôi, vậy Yuna-san sẽ tốt hơn chứ? "
"Chị có thể gọi tôi bất cứ gì chị muốn."
Tuy nhiên, họ nên tránh sử dụng Gấu-chan như trước đây.
Nếu họ quyết định gọi tôi như thế , tôi sẽ sử dụng quyền lực làm chủ của tôi để ngăn chặn họ.
Tôi có thể đối phó với "tiểu thư Gấu", nhưng, tôi không thực sự biết tại sao, tôi sẽ hết lòng từ chối Gấu-chan. Một cái gì đó nói với tôi rằng đó là điều duy nhất tôi không nên để mọi người gọi tôi.
"Tôi sẽ gọi cho em Yuna-chan. Vâng, chúng tôi đến đây để làm việc cho em, nhưng nó có thực sự ổn không? Chúng tôi sẽ không gây rắc rối cho em chứ? "
"Công việc của chúng tôi là chuẩn bị cá và nấu ăn, phải hem?"
Hai phụ nữ, người có vẻ là người lớn tuổi nhất trong nhóm, hỏi.
"Đó sẽ là công việc chính của chị. Cũng có một số công việc khác. "
"Nếu không nhầm chúng tôi sẽ làm ở trại mồ côi thì phải."
"Vâng. Có khoảng năm mươi trẻ em và chỉ có hai người chăm sóc chúng, vì vậy tôi đã nghĩ đến việc chị sẽ giúp họ."
"Có rất nhiều trẻ mồ côi?"
"Chúng ta sẽ nói về điều này sau. Tất cả các chị đều mệt mỏi từ chuyến đi rồi, đúng không? Tôi sẽ đưa chị đến một nơi mà có thể nghỉ ngơi, được chứ? "
"Yuna-san, trước đó, cậu có thể đưa chúng tôi đến một quán trọ rẻ không?"
"Nhà trọ?"
"Nếu chúng ta không tìm thấy sớm, những người khác sẽ thuê nó. Chúng tôi đang nghĩ về việc ngủ ở quán trọ hôm nay và tìm một nơi để chúng tôi sống vào ngày mai."
"Chúng tôi cũng có thể ngủ ở nhà hàng, nhưng ở đó có phòng trống không? Nếu có, chúng tôi hi vọng em sẽ cho chúng tôi mượn, nếu có thể"
Một phụ nữ đằng sau Anzu hỏi.
"Có một số phòng, nhưng đừng quan tâm đến điều đó. Tôi đã chuẩn bị một nơi để tất cả mọi người ở lại, vì vậy chị không cần phải tìm một mình."
"Có thật không? Chúng tôi rất vui về điều đó, nhưng nếu nó quá đắt thì chúng tôi sẽ không thể trả tiền cho nó."
"Không sao đâu. Hoàn toàn miễn phí. "
"Miễn phí?"
"Chị có thể gọi nó là ký túc xá của nhân viên? Đối với những người làm việc tại chỗ của tôi, tôi chuẩn bị mọi thứ họ cần để sống thoải mái."
Khi tôi nói điều đó, tất cả những người phụ nữ cạn lời, sahara lời, khô lời...
"Vậy chúng ta nên đi chứ? Mọi người đều mệt mỏi, phải không? Ngoài ra, nếu chúng ta tiếp tục nói chuyện ở đây, chúng ta sẽ làm phiền những người muốn vào thị trấn "
Họ gật đầu và đồng ý đi theo tôi.
32 Bình luận