• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 03: Đính hôn

37 Bình luận - Độ dài: 945 từ - Cập nhật:

Gia tộc Lastella hiện đang sinh sống ở vùng đất gần biên giới, khu vực hiện đang trong tình trạng xung đột  với một quốc gia láng giềng, ở trong dinh thự cách xa thủ đô hiện tại của chúng tôi. Chỉ có cấp dưới của cha tôi và tôi, thành viên duy nhất của gia tộc Lastella là đang sống tại dinh thự này, mặc dù trong gia tộc có rất nhiều thành viên nhưng không ai ở đây cả.

Trong tình huống như thế, việc bản thân sống ở một nơi gần gũi và có một vị trí thấp hơn cho phép tôi có được sự tự do. Và tôi nghĩ rằng sự tự do ấy sẽ không bị lung lay trong khoảng thời gian tới.

''Rất vui khi được gặp lại cậu lần nữa. Ta là Rinonara Weston.''

Nhưng cái gì đây?

''Ồ, cảm ơn ngài. Tôi là Reno Lastella.''

Tôi mời Rinonara ngồi xuống trước mặt tôi với một số nghi ngờ trong đầu.

Bây giờ chỉ còn hai người chúng tôi ở trong phòng khách.

Hai đứa trẻ ba tuổi đang ngồi đối mặt với nhau.

''Trước tiên, cảm ơn cậu đã tạo ra cơ hội này. Ta rất biết ơn vì cậu đã cân nhắc về việc đính hôn của chúng ta.''

''Không, không. Tôi mới là người cảm thấy vinh dự khi mời ngài đến với dinh thự của chúng tôi.''

Và bây giờ, chúng ta đang thảo luận về việc đính hôn của chúng ta... Thật sự đấy, cái gì đang xảy ra vậy??

Câu chuyện thảo luận về lễ đính hôn giữa hai đứa trẻ ba tuổi? Nó chẳng có ý nghĩa gì cả.

Tại sao không có người lớn xung quanh thảo luận về điều này? Không có cha mẹ tôi cũng được, nhưng ít nhất phải có thành viên hoàng gia chứ, không phải đức vua thì cũng phải là người hầu chứ nhỉ.

Bày ra trước mặt tôi là văn bản trang trọng được đánh giấu bởi đức vua và cả người đứng đầu gia tộc Lastella!

Đây là tình huống gì vậy?? Một câu truyện nực cười, thậm chí trong tiểu thuyết cũng không xuất hiện, làm sao mà nó có thể xảy ra tại đây?

''Ta nên đặt tên đứa con của hai chúng ta là gì nhỉ?''

Trong khi tôi vẫn đang bối rối với cảnh tượng trước mặt, Rinonara vẫn tiếp tục nói.

Lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt nhau khi đang ở trong phòng khách.

Và giờ đây, câu chuyện về đặt tên cho đứa con của chúng tôi đang diễn ra.

...? Ngài nói cái gì vậy? Điều đó vẫn còn quá sớm.

Không, nó quá nhanh.

Tôi không thể theo kịp tất cả điều đó. Tôi nhớ việc mình bị bỏ lại phía sau hai vòng khi đang tham gia cuộc thi chạy đường dài ở trường.

"Những gì mà chúng ta phải làm là tạo ra một đứa trẻ khỏe mạnh và để lại di sản cho thế hệ sau... Triết lí của toàn bộ sinh vật sống là tạo ra sự hiện diện không thể chối cãi về sự tồn tại của chúng, thứ mà sẽ luôn được nhớ mãi kể cả khi chúng ta đã chết. Việc chúng ta có một đứa con là điều hoàn toàn tự nhiên.''

Tuy nhiên, hiện tại Rinonara không thể sinh con, còn tôi thậm chí không biết gì về điều đó.

Dù ta có nhìn theo hướng nào, điều đó vẫn quá nhanh.

Và đây cũng mới chỉ là việc đính hôn.

''Mặc dù vậy, ta cũng muốn nói về tương lai chúng ta sinh sống cùng nhau, Ren-san. Cậu muốn đặt ngôi mộ của chúng ta ở đâu?''

''Không, không!? Dó là tại sao mà tôi nói cuộc trò chuyện của chúng ta diễn ra quá nhanh!? Tại sao hai ta lại nói về ngôi mộ nơi chúng ta sẽ chết cùng nhau!? Chúng ta cần cái nôi hơn là một ngôi mộ khi chỉ mới ba tuổi!''

Mặc dù nói về việc sinh son đã rất nhanh rồi, nhưng khi nó biến thành cái chết, nó nhanh đến nực cười.

"Hehe, cậu trả đũa tốt đấy.''

Trước những lời phản đối của tôi, Rinonara cười nhẹ.

''Lần đầu gặp nhau, được nói chuyện với người có cùng suy nghĩ, lần đầu ta có cảm giác như thế này...''

Và rồi, với vẻ mặt hơi buồn, Rinonara thốt ra những lời như thế.

Nhưng khi cô ấy mở miệng lần nữa, khuôn mặt và biểu cảm đã tươi sáng hơn.

''Hôn ước của chúng ta không thể loại trừ là một cuộc hôn nhân chính trị. Mặc dù thế, chúng ta sẽ sống cùng nhau, và ta muốn tìm thấy tình yêu, và... ta nghĩ ta có thể tìm thấy điều đó nếu đó là Reno. Vì thế, xin hãy chăm sóc ta như một vị hôn phu nhé.''

Thật lòng thì, mọi thứ đang diễn ra quá nhanh để tôi có thể theo kịp, và tôi lại càng không thể nhận ra cô gái trước mặt tôi chỉ mới ba tuổi.

Tôi nên có biểu cảm như thế nào, và tôi có cảm xúc gì khi được bảo rằng hãy nuôi dưỡng tình yêu với người khác giới như một vị hôn phu từ một cô bé ba tuổi?

''Tất nhiên rồi. Tôi rất mong chờ được làm việc với người.''

Tình hình là như vậy.

Mặc dù thế, tôi không thể nào bỏ qua được ấn tượng khó phai với Rinonara, nên tôi đành trả lời cô ấy với một nụ cười.

Bình luận (37)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

37 Bình luận

trung bình con nhà ngta:
Xem thêm
3 tuổi bàn chuyện quân sự các thứ, mình 3 tuổi ỉa đái cx ko xong, rồi khoe ăn vạ linh tinh đủ kiểu =))
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Con bé này chắc vừa cắn đá xong à, bay hơi xa
Xem thêm
Một năm ở đây chắc cỡ 1800 ngày trái đất chứ không thì 3 tuổi thế này ảo quá
Xem thêm
Bây giờ kh cần lễ đường và những đứa trẻ nữa, đưa cô ấy ngôi mộ đi
Xem thêm
Nên thêm tag comedy
Xem thêm
Con nhà ngta bili🐧
Xem thêm
3 tuổi ở dị giới nó lạ quá
Xem thêm
Có mùi vứt não để đọc cho vui rồi đó, bỏ qua mấy cái vô lí mà ae kêu đi thì 3 chap chả có tí gì kết nối với nhau
Xem thêm
Ảo vãi nhái. 3t mà thế này thì anh sờ tanh phải gọi cụ ạ luôn =))
Xem thêm
Ừ dù nghĩ thế nào thì cũng hơi vô lý
Xem thêm