Là câu chuyện thứ hai mình lựa chọn, nhưng là câu chuyện đầu tiên được khép lại trong tay mình!
Mình đã từng nghĩ, rằng đọc truyện này có buồn không? Câu trả lời là: Có, và cũng Không. Có là bởi vì câu chuyện xoay quanh những phút giây gặp gỡ, chia ly. Kết cục đã được định trước, dù không ngỡ ngàng nhưng ta vẫn cảm thấy một ít gì đó xót xa như bao câu chuyện bi kịch khác. Không là bởi một phần truyện viết bằng ngôi thứ ba, nhưng phần lớn là do trình độ của mình. Những gì mình đã đăng chỉ là một bản dịch, thật tiếc khi chưa thể lột tả hết từng cung bậc cảm xúc, cùng với ý nghĩa tốt đẹp được gửi gắm trong tác phẩm gốc. Tóm lại, đây là một câu chuyện nên đọc. Ta đọc vì tiêu đề cuốn hút, đọc vì ảnh bìa đẹp, đọc để tìm kiếm những giây phút lắng đọng trong cuộc sống bộn bề này.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và đọc nhé! Hẹn mọi người ở những câu chuyện tiếp theo!
Đọc , xem , nghe nhiều bộ có kết thúc buồn thì t nhận ra rằng , có những bộ lúc xem đến cái kết thấy đau lòng thực sự , nước mắt cứ chảy và nó day dứt đến mấy ngày , nhưng sau đó lại chẳng đọng lại j , khi xem lại thì thấy khá là nhạt. Nhưng có những bộ khi xem chỉ mang mác buồn , từ đầu đến cuối ko có đoạn cao trào nào để lấy đi nước mắt , nhưng rồi trong lòng ta cứ day dứt mãi vì nhiều điều trong đó , cảm thấy nhờ nó mà cuộc sống ta lại đk tô thêm một màu sắc
Do đây là oneshot nên số lượng từ trong một chương truyện rất lớn, mình thì không có ý định chia nhỏ thành nhiều chương nên sẽ dịch hết một lượt rồi đăng (nếu có ai cmt vào các chương thì sau này sẽ bị mất vì phải xoá bớt chương để gộp). Sẽ bị thọt rất nhiều về lượt xem, vì số lần xuất hiện trên CLN (lúc ra chương mới) chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng mình chỉ cần một bộ truyện trọn vẹn thôi.
Khi ra chương mình sẽ dùng "Thông báo", thế nên mọi người hãy tranh thủ thả tym cho truyện để được cập nhật sớm nhất nhé!
150 Bình luận
Mình đã từng nghĩ, rằng đọc truyện này có buồn không? Câu trả lời là: Có, và cũng Không.
Có là bởi vì câu chuyện xoay quanh những phút giây gặp gỡ, chia ly. Kết cục đã được định trước, dù không ngỡ ngàng nhưng ta vẫn cảm thấy một ít gì đó xót xa như bao câu chuyện bi kịch khác.
Không là bởi một phần truyện viết bằng ngôi thứ ba, nhưng phần lớn là do trình độ của mình. Những gì mình đã đăng chỉ là một bản dịch, thật tiếc khi chưa thể lột tả hết từng cung bậc cảm xúc, cùng với ý nghĩa tốt đẹp được gửi gắm trong tác phẩm gốc.
Tóm lại, đây là một câu chuyện nên đọc. Ta đọc vì tiêu đề cuốn hút, đọc vì ảnh bìa đẹp, đọc để tìm kiếm những giây phút lắng đọng trong cuộc sống bộn bề này.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và đọc nhé!
Hẹn mọi người ở những câu chuyện tiếp theo!
Khi ra chương mình sẽ dùng "Thông báo", thế nên mọi người hãy tranh thủ thả tym cho truyện để được cập nhật sớm nhất nhé!
tragedynữa thì đi bệnh viện luôn à bác :))